王羲之传论的拼音版

  • wáng
    zhī
    chuán
    lùn
  • shì
    mín
  •  
     
     
     
    shū
    zhī
    xìng
    zhào
    zhōng
    shéng
    wén
    niǎo
    guān
    dài
    guī
    huá
    shū
    jiān
    diǎn
    hàn
    zhēng
    xiāng
    kuā
    shàng
    jìng
    gōng
    zhuō
    yīng
    lín
    chí
    zhī
    miào
    zōng
    shī
    xuán
    zhàng
    zhī
    hǎn
    yǒu
    dǎi
    zhōng
    wáng
    jiàng
    lüè
    yán
    yān
    zhōng
    suī
    shàn
    měi
    shí
    wèi
    jiǒng
    jué
    lùn
    jǐn
    shàn
    huò
    yǒu
    suǒ
    zhì
    xiān
    nóng
    fēn
    shū
    xiá
    shū
    yún
    juǎn
    suǒ
    jiān
    rán
    dàn
    ér
    jīn
    zhǎng
    ér
    zhì
    liàng
    wéi
    xiá
    xiàn
    zhī
    suī
    yǒu
    fēng
    shū
    fēi
    xīn
    qiǎo
    guān
    shì
    shū
    shòu
    lóng
    dōng
    zhī
    shù
    lǎn
    zōng
    shù
    ruò
    yán
    jiā
    zhī
    è
    饿
    shù
    suī
    chá
    niè
    ér
    shēn
    è
    饿
    léi
    ér
    fàng
    zòng
    jiān
    èr
    zhě
    hàn
    zhī
    bìng
    zi
    yún
    jìn
    shì
    shàn
    míng
    jiāng
    biǎo
    rán
    jǐn
    chéng
    shū
    zhàng
    zhī
    xíng
    xíng
    ruò
    yíng
    chūn
    yǐn
    wǎn
    qiū
    shé
    wáng
    méng
    zhǐ
    zhōng
    zuò
    yǎn
    xià
    suī
    qiān
    zhī
    hàn
    háo
    zhī
    jīn
    qióng
    wàn
    zhī
    liǎn
    bàn
    fēn
    zhī
    měi
    fēi
    làn
    míng
    xié
    shù
    zi
    zhě
    jiē
    guò
    shí
    suǒ
    xiáng
    chá
    jīn
    yán
    jīng
    zhuàn
    jìn
    shàn
    jìn
    měi
    wéi
    wáng
    shǎo
    guān
    diǎn
    zhī
    gōng
    cái
    chéng
    zhī
    miào
    yān
    fēi
    jié
    zhuàng
    ruò
    duàn
    ér
    hái
    lián
    fèng
    zhù
    lóng
    pán
    shì
    xié
    ér
    fǎn
    zhí
    wán
    zhī
    jué
    wèi
    juàn
    lǎn
    zhī
    shí
    duān
    xīn
    shǒu
    zhuī
    rén
    ér
    zhī
    lèi
    lùn
    zāi
李世民介绍和李世民诗词大全

李世民

即李世民。唐朝皇帝。高祖次子。隋末,劝父举兵反隋,征服四方,成统一之业。高祖武德元年,为尚书令,进封秦王。先后镇压窦建德、刘黑闼等起义军,讨平薛仁杲、王世充等割据势力。九年,发动玄武门之变,杀兄李建成......
复制作者 李世民
猜您喜欢

送廖八下第归衡山

形式:

曾作关中客,尝窥百二疆。 自言秦陇水,能断楚人肠。 失意倦京国,羁愁成鬓霜。 何如伴征雁,日日向衡阳。

复制 欧阳修 《送廖八下第归衡山》

端午帖子词 其三 夫人閤五首

形式:

楚俗传筒黍,江人喜竞船。 深宫亦行乐,彩索续长年。

复制 欧阳修 《端午帖子词 其三 夫人閤五首》

下牢津

形式:

依依下牢口,古戍郁嵯峨。 入峡江渐曲,转滩山更多。 白沙飞白鸟,青障合青萝。 迁客初经此,愁词作楚歌。

复制 欧阳修 《下牢津》

送丁元珍峡州判官

形式:

为客久南方,西游更异乡。 江通蜀国远,山闭楚祠荒。 油幕无军事,清猿断客肠。 惟应陪主诺,不费日飞觞。

复制 欧阳修 《送丁元珍峡州判官》
类型:

送威胜军张判官

形式:

北地不知春,惟看榆叶新。 岑牟多武士,玉麈重嘉宾。 野磷惊行客,烽烟入远尘。 系书沙上雁,时寄日边人。

复制 欧阳修 《送威胜军张判官》