刘知几
猜您喜欢
鳌首三山稳,松枝万叶稠。 闲心原似水,高节竟凌秋。 国计才尤敏,朋情意独优。 碧峰飞白鹤,欢喜进双筹。
安能关至计,无乃损皇仁。 错念观前世,闲言误后人。 昙花甘委雪,篱槿岂禁春。 谁道琉璃国,笳吹不起尘。
心知谈笑处,两逐往来程。 此邑山形壮,故人江水清。 署寒琴指冷,天静雁声明。 宰政原辛苦,君兼百代情。
不怨孙阳去,方怜逸足来。 人名高凤阁,雪路困龙媒。 绿水嘶时涷,红云踏处开。 深思长独立,未必胜无才。
竟是因缘地,同君爱独深。 艰难支佛法,寂寞见予心。 凿井留虹影,栽桐奏凤音。 此中无量劫,消息尚堪寻。