吴承恩
猜您喜欢
芒鞋竹杖忆当年,重睹新篇更惘然。 云气巳收神禹穴,林花空绕讲僧筵。 溪前崖乳融春雪,山外江声作雨天。 惆怅昔游成卧病,何时同泛木兰船。
十月初残岭上梅,西风犹泛菊花杯。 一时园绮衣冠集,又见青林白社开。 暝色入帘新月上,繁弦激雨海潮回。 江州近日无消息,若个东篱送酒来。
倦游风雨若为欢,丛菊芳樽坐夜阑。 自有白衣传酒至,不愁青女降霜寒。 孤花老圃柴门冷,大卤高天海色残。 遍插茱萸伤短鬓,沉吟今日向君看。
远近诸山入倚楼,寒花面面落帘钩。 蛟门蜃起春阴合,天目云归宿雨收。 白雪故催群从和,青溪长奉小姑游。 无须向夕开明镜,夜夜晴窗傍斗牛。
一片孤帆江上开,去年曾此独登台。 青山共指将斜月,红烛难消欲别杯。 彭泽秋光重九后,鄱湖云物二孤来。 蒲亭我昔留题句,君到为余扫碧苔。