吴承恩
猜您喜欢
草色苍苍海雾盈,污邪何日始堪耕。沧桑莫说功难就,已藉居人力渐成。
堂前萱草号忘忧,况有佳人字莫愁。归去小星閒赋咏,婺光长映碧云头。
如林虎旅训逾精,环海多开骠骑营。选战锋前俱列寨,受降城下渐连甍。 攻心自昔谋为上,清野于今策已成。最是君王神且武,远人先尽慑威名。
铁马功兴皂荚桥,旋看草禅接先朝。黄金土价应难并,白璧山灵似可招。 笔彩正回江氏梦,带围犹称沈郎腰。石城钟阜依然在,应教谁堪续旧谣。
西邸才华沈谢游,萧郎日角出庸流。浮山野水通鱼穴,泰寺炉烟绕佛楼。 狐在尚应须玉烛,猿亡先已虑金瓯。早知玄寂终无补,亿万何劳赎冕旒。