订鬼的拼音版

  • dìng
    guǐ
  • wáng
    chōng
  •  
     
     
     
    fán
    tiān
    zhī
    jiān
    yǒu
    guǐ
    fēi
    rén
    jīng
    shén
    wèi
    zhī
    jiē
    rén
    niàn
    cún
    xiǎng
    zhī
    suǒ
    zhì
    zhì
    zhī
    yóu
    yóu
    bìng
    rén
    bìng
    yōu
    yōu
    jiàn
    guǐ
    chū
    fán
    rén
    bìng
    wèi
    bìng
    qǐn
    rèn
    wèi
    guǐ
    zhì
    wèi
    cún
    xiǎng
    cún
    xiǎng
    jiàn
  •  
     
     
     
    xiào
    zhī
    chuán
    yuē
    xué
    xiàng
    wán
    suǒ
    jiàn
    fēi
    zhě
    sòng
    zhī
    páo
    dīng
    xué
    jiě
    niú
    sān
    nián
    jiàn
    shēng
    niú
    suǒ
    jiàn
    jiē
    niú
    èr
    zhě
    yòng
    jīng
    zhì
    niàn
    cún
    xiǎng
    jiàn
    rén
    bìng
    jiàn
    guǐ
    yóu
    zhī
    jiàn
    páo
    dīng
    zhī
    jiàn
    niú
    páo
    dīng
    suǒ
    jiàn
    fēi
    niú
    zhī
    bìng
    zhě
    suǒ
    jiàn
    fēi
    guǐ
  •  
     
     
     
    bìng
    zhě
    kùn
    shēn
    tòng
    wèi
    guǐ
    chí
    chuí
    zhàng
    ōu
    zhī
    ruò
    jiàn
    guǐ
    chuí
    suǒ
    shéng
    shǒu
    páng
    bìng
    tòng
    kǒng
    wàng
    jiàn
    zhī
    chū
    wèi
    jīng
    jiàn
    guǐ
    zhī
    lái
    kùn
    kǒng
    jiàn
    guǐ
    zhī
    shēn
    tòng
    jiàn
    guǐ
    zhī
    jiē
    cún
    xiǎng
    zhì
    wèi
    yǒu
    shí
  •  
     
     
     
    jīng
    niàn
    cún
    xiǎng
    huò
    xiè
    huò
    xiè
    kǒu
    huò
    xiè
    ěr
    xiè
    jiàn
    xíng
    xiè
    ěr
    ěr
    wén
    shēng
    xiè
    kǒu
    kǒu
    yán
    shì
    zhòu
    guǐ
    jiàn
    mèng
    wén
    kōng
    shì
    zhī
    zhōng
    ruò
    yǒu
    suǒ
    wèi
    mèng
    jiàn
    rén
    àn
    shēn
    jué
    jiàn
    wén
    yòng
    jīng
    shén
    wèi
    cún
    xiǎng
    tóng
    shí
王充介绍和王充诗词大全

王充

东汉唯物主义哲学家、无神论者。字仲任,汉族,会稽上虞(今属浙江)人。王充年少时就成了孤儿,乡里人都称赞他对母亲很孝顺。后来到京城,进太学学习,拜班彪为师。王充以道家的自然无为为立论宗旨,以“天”为天道......
复制作者 王充
猜您喜欢

往有误传龙君御死者作诗哭之,后读塘报始知君御方立功塞上,喜不自胜,因并前诗存之以识之情

形式:

舌簇分明巧,情钟分外痴。 传君无妄死,累我断肠诗。 掷果娇胡女,从军小健儿。 阴山三丈雪,千里白旌旗。

复制 袁宏道 《往有误传龙君御死者作诗哭之,后读塘报始知君御方立功塞上,喜不自胜,因并前诗存之以识之情》

宿涿川

形式:

旅馆侵霜气,疏题度月明。 侍儿偎大语,黠鼠背灯行。 别弟心常楚,离家梦不清。 相去未半载,马足几千程。

复制 袁宏道 《宿涿川》

刘子威

形式:

盛事推弘正,高才足雁行。 丹台函姓字,石鼓筮文章。 管库名伊吕,闭门读老庄。 时贤零落尽,天壤一刘郎。

复制 袁宏道 《刘子威》

灵隐路上

形式:

细鸟伤心叫,闲花作意飞。 芳蹊红茜雨,古涧绿沈衣。 艳女逢僧拜,游人缓骑归。 幸随真寔友,无复可忘机。

复制 袁宏道 《灵隐路上》

赠高峰

形式:

捉得松为柄,粘来纸作衾。 山云娇老态,溪水有无心。 挂锡沉香树,安禅天竹林。 西来闲会取,空迹寄飞禽。

复制 袁宏道 《赠高峰》