程登吉
猜您喜欢
昔人何计亦何思,许国忧民适此时。 寓兴中园为远趣,托名华榜有新诗。 数株碧柳苍苔地,一丈红蕖渌水池。 坐听楚谣知岁美,想衔杯酒问花期。
湖海声名二十年,尚随乡赋已华颠。 却归甫里无三径,拟傍胥山就一廛。 朱毂风尘休怅望,青鞋云水且留连。 故人亦见如相问,为道方寻木雁篇。
攲眠随水转东垣,一点炊烟映水昏。 漫漫芙蕖难觅路,翛翛杨柳独知门。 青山呈露新如染,白鸟嬉游静不烦。 朱雀航边今有此,可能摇荡武陵源。
杌尔何年客此洲,飘流谁弃止谁收。 无心使口肝使目,有干作身根作头。 暴露神灵难寄托,祷祠村落几依投。 纷纷剪纸真虚负,立槁安知富可求。
久知乘传入西州,鸡黍从容本不谋。 户外惊尘尺书至,眼中飞浪片帆收。 山林病骨烦三顾,湖海离肠欲万周。 尚有光华贲岑寂,箧中佳句得长留。