猜您喜欢
云母窗深,水晶帘静,吟来好句难酬。粲银钩小字,巧语莺偷。为惜光风窄窄,怎禁得、如许闲愁。肠断也,珊瑚敲折,无地埋忧。 攒眸。落红阵阵,遣游丝断絮,争上眉头。是书生不栉,独擅风流。赢得青衫湿透,都付与、檀板清讴。频回首,箫声缥缈,何处秦楼。
午日穿帘,桃枝弄影,天风吹落瑶笺。误聪明两字,尝尽辛酸。憎煞莺啼燕语,牵惹起、种种愁端。难消遣,悲来看剑,病去逃禅。 萧间。焚香默坐,较词胆诗肠,总不如前。嗤江花早谢,无力争妍。造物岂真忌汝,也应是、骨相单寒。且偷占,一园春色,几片云山。
香薰石叶,劈云笺题遍,江南风月。检点好言君道尽,更何处求生活。换徵移宫,翻新合古,制谱真奇绝。清词三叠,试把玉箫吹出。 添取一院浓阴,数声啼鸠,瞬眼春光易。整日药炉相伴住,墨海微尘堆积。结习无多,诗魔酒障,最是难消灭。谈禅说法,惭愧舌间功德。
夜雨潇潇,灯点滴光如豆。文章何处哭西风,真不堪回首。忆月夕花朝候。酒酣说剑,淋漓泼、墨黏襟袖。耳热谈天,争无作有。 是事休休,狂怀磨尽浑非旧。不须制恨与笺愁,命也还知否。放却眉间叠皱。脱尘缘、蒲团坐守。千声古佛,一炷清香,好生消受。