猜您喜欢
花见羞,问汝何时生,不得见尔面,徒闻夸尔名。 尔名至今犹在人,尔貌当时知绝伦。 花见羞,双蛾绿,出侯门,入金屋。 君王本代来,不识中州曲。 风尘一朝起,零落随马足。 随马足,事已非,果然摧眉伏沙泥。 游魂茫茫绕青冢,罗衣血染何当归。 花见羞,入黄泉,生时花应妒,死后花反怜。 花谢枝头子还结,妾死心事谁当传。 君王墓草埋寒烟,春风麦饭洒谁边。 花见羞,恨千年。
曲廊阴阴清昼闲,砌台乱匝苔花斑。 苍龙何年蜕寒骨,化为古松根屈蟠。 百折不能去,回戈折戟相撑住。 突然奋起石为裂,散作孙枝不知数。 坚刚不容蝼蚁穴,正直默有神灵护。 主人自是华阳仙,双瞳碧色耳垂肩。 平生丘壑有深癖,爱此松根时醉眠。 薰风四月日正长,松阴满庭天气凉。 我来寿君劝君酒,摩挲铁石龙鳞香。 松兮岁久根益深,流膏渗乳日侵浔。 更千年后重相寻,为君斸取根下苓。 采花酿酒共君斟,飘然轻举紫山岑。