本草纲目 · 草部 · 荠苠的拼音版

  • běn
    cǎo
    gāng
    ·
    ·
    cǎo
    ·
    ·
    mín
  • shí
    zhēn
  •  
     
     
     
    shì
    míng
  •  
     
     
     
    míng
    xìng
    cān
    xìng
    shā
    shēn
    tián
    jié
    gěng
    bái
    miàn
    gēn
    miáo
    míng
    yǐn
    rěn
  •  
     
     
     
    wèi
  •  
     
     
     
    gēn
    gān
    hán
  •  
     
     
     
    zhǔ
    zhì
  •  
     
     
     
    qiáng
    zhōng
    xiāo
    nán
    chū
    jīng
    hòu
    yīn
    jīng
    réng
    rán
    jiān
    tǐng
    chēng
    wéi
    qiáng
    zhōng
    tóng
    shí
    yǒu
    duō
    yǐn
    duō
    biàn
    便
    xiàn
    xiàng
    shǔ
    xiāo
    néng
    yōng
    yòng
    zhū
    shèn
    hēi
    dòu
    shēng
    jiā
    shuǐ
    dòu
    bàn
    zhǔ
    chéng
    bàn
    zhā
    liú
    zhī
    zài
    jiā
    shí
    gāo
    sān
    liǎng
    rén
    shēn
    líng
    shí
    zhī
    gēn
    huáng
    qín
    guā
    lóu
    gēn
    gān
    cǎo
    èr
    liǎng
    tóng
    zhǔ
    zhī
    zhì
    sān
    shēng
    fēn
    sān
    fāng
    míng
    shí
    tāng
    yòu
    fāng
    dòu
    líng
    shí
    guā
    lóu
    gēn
    shú
    huáng
    xuán
    cān
    shí
    鹿
    róng
    liǎng
    rén
    shēn
    chén
    xiāng
    bàn
    liǎng
    gòng
    yán
    jiā
    zhǔ
    làn
    de
    zhū
    zi
    dǎo
    yún
    chéng
    wán
    zi
    měi
    shí
    wán
    kōng
    xīn
    yán
    shuǐ
    sòng
    xià
    fāng
    míng
    wán
  •  
     
     
     
    dīng
    chuāng
    zhǒng
    yòng
    shēng
    gēn
    dǎo
    zhī
    nèi
    wài
    yòng
    yào
    zhā
    chuāng
    sān
  •  
     
     
     
    liǎn
    shàng
    hēi
    pào
    yòng
    ròu
    guì
    liǎng
    yán
    měi
    chá
    chí
    tāng
    sòng
    xià
  •  
     
     
     
    zhōng
    gōu
    wěn
    gōu
    wěn
    de
    zi
    lèi
    zhǒng
    qín
    lèi
    cǎi
    shí
    hòu
    yǒu
    shēng
    mìng
    wēi
    xiǎn
    yòng
    liǎng
    jiā
    shuǐ
    liù
    shēng
    zhǔ
    chéng
    sān
    shēng
    měi
    tiān
李时珍介绍和李时珍诗词大全

李时珍

李时珍(1518~1593),字东璧,晚年自号濒湖山人,湖北蕲春县蕲州镇东长街之瓦屑坝(今博士街)人,明代著名医药学家。与“医圣”万密斋齐名,古有“万密斋的方,李时珍的药”之说。...
复制作者 李时珍
猜您喜欢

寒食出郊三首

形式:

寒食深山路,桃花雨里开。 可怜传檄出,不为踏青来。 泥滑竹冈下,鸡鸣田舍隈。 丘园二十里,松槚有馀哀。

复制 李揆 《寒食出郊三首》

登县楼

形式:

一水中分南北市,插天蒙末有佳山。 太平官府原无事,聊放衰翁半日闲。

复制 李揆 《登县楼》
类型:

行乡

形式:

园林二月春才半,朝日曈眬天气暖。 东风放尽柳梢青,已有黄鹂娇睍睆。 波翻嫩麦绿连坡,露入夭桃红满眼。 笋舆乘兴入招提,苾刍留我炊香饭。 山泉煮茗味更长,又得禅林半朝款。 突兀丰碑三百年,古人事迹今苔藓。 临风抖擞簿书尘,倚杖须臾归已晚。 耕夫夹道看长官,百钱赠汝聊旌劝。 从容后骑毋疾驱,要数前山苍翠点。

复制 李揆 《行乡》

和韩绛游鸿庆寺

形式:

十里东郊道,兹游岁月深。 参僚从行府,高会适丛林。 稚子喧沽玉,春姬笑子金。 咳珠僧护宝,醉弁客遗簪。 天赐连宵泽,民欢毕昼阴。 分明造物手,自在出尘心。 非相虽无住,残芳尚可寻。 都人望旋旆,车马又骎骎。

复制 吴师孟 《和韩绛游鸿庆寺》

和章质夫成都运司园亭诗玉溪堂

形式:

华构枕方塘,使台寂佳致。 二色真楠材,轮奂极精致。 花木四面围,如立复如侍。 一道仰澄清,此是澄清地。

复制 吴师孟 《和章质夫成都运司园亭诗玉溪堂》