本草纲目 · 草部 · 高良姜的拼音版

  • běn
    cǎo
    gāng
    ·
    ·
    cǎo
    ·
    ·
    gāo
    liáng
    jiāng
  • shí
    zhēn
  •  
     
     
     
    shì
    míng
  •  
     
     
     
    mán
    jiāng
    zi
    míng
    hóng
    dòu
    kòu
  •  
     
     
     
    wèi
  •  
     
     
     
    gēn
    xīn
    wēn
  •  
     
     
     
    zhǔ
    zhì
  •  
     
     
     
    huò
    luàn
    xiè
    yòng
    gāo
    liáng
    jiāng
    zhì
    lìng
    jiāo
    xiāng
    liǎng
    jiā
    jiǔ
    shēng
    zhǔ
    sān
    fèi
    wán
  •  
     
     
     
    jiǎo
    huàn
    jiǎo
    bìng
    de
    rén
    róng
    cháng
    shēng
    huó
    zhù
    zǎo
    cān
    duō
    shí
    cān
    shǎo
    shí
    wǎn
    cān
    shí
    huò
    diǎn
    shì
    zhōu
    yǒu
    gǎn
    jué
    shí
    yào
    yòng
    gāo
    liáng
    jiāng
    liǎng
    jiā
    shuǐ
    sān
    shēng
    zhǔ
    chéng
    shēng
    wán
    qiè
    jiān
    zhǎo
    bu
    dào
    gāo
    liáng
    jiāng
    jiāng
    liǎng
    dài
    qīng
    shuǐ
    jiān
    liáo
    xiào
    jiào
    chà
    rán
    yǒu
    xiào
  •  
     
     
     
    xīn
    lěng
    tòng
    àn
    wèi
    tòng
    yòng
    gāo
    liáng
    jiāng
    liǎng
    qiē
    piàn
    fēn
    chéng
    fèn
    liǎng
    chén
    bàn
    chǎo
    huáng
    liǎng
    chén
    bàn
    liǎng
    chǎo
    huáng
    liǎng
    dòu
    sān
    shí
    chǎo
    huáng
    dòu
    liǎng
    bān
    máo
    sān
    shí
    chǎo
    huáng
    máo
    lìng
    zhū
    liǎng
    jiǔ
    jìn
    hòu
    tóng
    gāo
    liáng
    jiāng
    zài
    chǎo
    gòng
    yán
    wèi
    jìn
    zhū
    de
    jiǔ
    diào
    yào
    zuò
    chéng
    wán
    zi
    měi
    shí
    wán
    kōng
    xīn
    jiāng
    tāng
    sòng
    xià
    fāng
    míng
    gāo
    liáng
    jiāng
    wán
    yòu
    fāng
    gāo
    liáng
    jiāng
    sān
    qián
    líng
    zhī
    liù
    qián
    gòng
    yán
    wèi
    měi
    sān
    qián
    tāng
    diào
    xià
  •  
     
     
     
    yǎng
    wēn
    wèi
    lěng
    xiāo
    tán
    kuān
    xiōng
    xià
    yòng
    gāo
    liáng
    jiāng
    gān
    jiāng
    děng
    fēn
    pào
    guò
    yán
    jiā
    miàn
    zuò
    chéng
    wán
    zi
    měi
    shí
    wán
    fàn
    hòu
    tāng
    sòng
    xià
    rèn
  •  
     
     
     
    hán
    nüè
    hán
    duō
    shǎo
    yǐn
    shí
    yòng
    gāo
    liáng
    jiāng
    yóu
    chǎo
    gān
    jiāng
    pào
    liǎng
    gòng
    yán
    wèi
    měi
    qián
    zhū
    dǎn
    zhī
    diào
    chéng
    gāo
    lín
    bìng
    qián
    jiǔ
    diào
    yòu
    fāng
    shàng
    fāng
    suǒ
    zhì
    de
    yào
    jiā
    dǎn
    zhī
    wán
    měi
    shí
    wán
    jiǔ
    sòng
    xià
    yòu
    fāng
    gāo
    liáng
    jiāng
    gān
    jiāng
    bàn
    shēng
    bàn
    pào
    bàn
    liǎng
    chuān
    穿
    shān
    sān
    qián
    gòng
    yán
    wèi
    měi
    èr
    qián
    zhū
    shèn
    zhǔ
    jiǔ
    sòng
    xià
  •  
     
     
     
    shuāng
    rán
    hóng
    tòng
    yòng
    xiǎo
    guǎn
    chuī
    gāo
    liáng
    jiāng
    shǐ
    使
    pēn
    hóng
    tòng
    xiāo
  •  
     
     
     
    fēng
    tòng
    zhǒng
    yòng
    gāo
    liáng
    jiāng
    èr
    cùn
    quán
    xiē
    bèi
    méi
    gòng
    yán
    wèi
    tòng
    chù
    chū
    xián
    shuǐ
    yán
    tāng
    shù
    kǒu
  •  
     
     
     
    fāng
  •  
     
     
     
    hóng
    dòu
    kòu
    shì
    gāo
    liáng
    jiāng
    de
    zhǒng
    zi
    xīn
    wēn
    gōng
    néng
    wēn
    zhōng
    sàn
    hán
    xǐng
    jiě
    jiǔ
    dàn
    fèi
    yǒu
    huǒ
    de
    rén
    yòng
    běn
    pǐn
    yòu
    hóng
    dòu
    kòu
    zuì
    néng
    dòng
    huǒ
    shāng
    shǐ
    使
    rén
    liú
    xiě
    suǒ
    shí
    liào
    zhōng
    néng
    yòng
李时珍介绍和李时珍诗词大全

李时珍

李时珍(1518~1593),字东璧,晚年自号濒湖山人,湖北蕲春县蕲州镇东长街之瓦屑坝(今博士街)人,明代著名医药学家。与“医圣”万密斋齐名,古有“万密斋的方,李时珍的药”之说。...
复制作者 李时珍
猜您喜欢

百字令题和甫词卷,即送之安康任

形式:

铁君何意,把王郎玉唾,壶唇敲缺。侧帽乌丝奴仆耳,秦柳才堪梯接。怒吼华鲸,软商娇燕,粗细俱能入。小红低唱,玉龙无限凄切。 回忆三十年前,樱桃筵上,同按霓裳拍。双请左鱼西向笑,选炼河声岳色。红杏词名,韭花书品,秦女都能说。渭城秋柳,送君愁损眉叶。

复制 樊增祥 《百字令题和甫词卷,即送之安康任》
类型:

东风齐着力馈岁

形式:

蛮榼何来,茶封春焙,密割冬房。木瓜报汝,磊落不盈筐。户外春风又到,琴鱼白、楚橘新黄。长安好,红笺往复,忘是他乡。 的的好年光。邀旧雨、春蔬试斗吴娘。金盘彩胜,叶对复花当。想见柔荑昨夜,金刀剪、喜字成双。休辞醉,红房果熟,素楪饧香。

复制 樊增祥 《东风齐着力馈岁》
类型:

尉迟杯 · 去年灯期两填此调,今年灯事寥落,燕九日酒罢,魫窗寂坐,药娥未来,用晁无咎平韵体以写岑况。

形式:

落灯风。又吹起、曲水仙杏红。今朝燕九晴和,歌管不到楼东。梨花一钟酒,记个人、小靥现芙蓉。围绮席、画烛金尊,去年情绪难同。 想像帝里春融。问长春旧径,可驻香骢。彩燕金幡刚过了,纸鸢毬杖又相逢。今宵月、双照燕秦,伴玉缸、蕙炷寂寥中。底事姗迟,药娥怕上帘栊。

复制 樊增祥 《尉迟杯 · 去年灯期两填此调,今年灯事寥落,燕九日酒罢,魫窗寂坐,药娥未来,用晁无咎平韵体以写岑况。》
类型:

金蕉叶 · 春夜有赠

形式:

双鬟弄笛,点罗衣、杏花似雪。凉蟾低照鬓影,蝤蛴玉样白。 粉落宫梅半额,问朝云、有谁画得。除非周昉细写,屏风十二叠。

复制 樊增祥 《金蕉叶 · 春夜有赠》
类型:

兰陵王 · 灞桥感柳,用清真韵

形式:

晚烟直。桥下罗纹水碧。长亭柳、曾系玉骢,金缕依依可怜色。咸秦岂异国,人识新丰倦客。东风里,一搦楚腰,抱月飘烟不盈尺。騕袅去无迹,叹不似江南,长见帆席。华林嫩叶春虫食。 随渭水东去,岳莲西指,雨迎烟送四五驿,直青到河北。恻恻。绮愁积。似摇落江潭,一样凄寂。花开陌上春无极。奈拗颈桥畔,数声风笛。春闺红泪,共夜雨,枕上滴。

复制 樊增祥 《兰陵王 · 灞桥感柳,用清真韵》