李时珍
猜您喜欢
昔岁倾壶昼锦堂,即今醉德未能忘。 已看霖雨崇朝遍,更祝寒花晚节香。 上相交邻知有道,愚公医国苦无方。 何年各了济时事,来对霜枫酬一觞。
碣石高云我所思,美人重叠寄新诗。 秋心入赋兰为佩,夕咏含情木有枝。 沧海相望虚费泪,微波欲托竟无词。 幽芳丛桂难消歇,月里移根会有时。
佛劫仙尘那可量,天倡梵乐剩回肠。 思玄讵得无忧国,养拙难为不死乡。 蜃海但怜清景疾,虫天翻觉小年长。 须弥百亿闲经遍,回梦琉璃一怅望。
仲子清才世所稀,早年射策历金扉。 端居苦著思玄赋,绝国来披短后衣。 一笑鹓雏真见吓,终然龙性不容鞿。 版舆乐事胜南面,谁道潘生拙宦非。
宾馆春阴花事稀,佩壶乘兴款岩扉。 雪明山翠常随毂,日落湖光忽满衣。 物外宽闲惟所适,吾徒局促为谁鞿。 幽栖十日忘尘代,沧海浮云孰是非。