本草纲目 · 禽部 · 雀的拼音版

  • běn
    cǎo
    gāng
    ·
    ·
    qín
    ·
    ·
    què
  • shí
    zhēn
  •  
     
     
     
    shì
    míng
  •  
     
     
     
    què
    bīn
    què
    àn
    cháng
    jiàn
    de
    què
    què
    shǐ
    bái
    dīng
    xiāng
    qīng
    dān
    què
  •  
     
     
     
    wèi
  •  
     
     
     
    ròu
    gān
    wēn
  •  
     
     
     
    què
    luǎn
    suān
    wēn
  •  
     
     
     
    xióng
    què
    shǐ
    wēn
    wēi
  •  
     
     
     
    zhǔ
    zhì
  •  
     
     
     
    ròu
  •  
     
     
     
    lǎo
    rén
    zàng
    ruò
    yòng
    què
    ér
    zhǐ
    zhì
    jìng
    chǎo
    shú
    jiā
    jiǔ
    tóng
    zhǔ
    guò
    duàn
    shí
    jiān
    zài
    jiā
    shuǐ
    èr
    wǎn
    bǎo
    cōng
    bái
    sān
    gēn
    zhǔ
    zhōu
    chī
  •  
     
     
     
    shèn
    lěng
    piān
    zhuì
    shàn
    yòng
    shēng
    què
    sān
    zhǐ
    liáo
    máo
    cháng
    huí
    xiāng
    sān
    qián
    jiāo
    qián
    yuē
    dìng
    suō
    shā
    guì
    ròu
    èr
    qián
    tián
    què
    nèi
    shī
    湿
    zhǐ
    guǒ
    hǎo
    wēi
    shú
    kōng
    xīn
    jiǔ
    sòng
    xià
  •  
     
     
     
    xiǎo
    cháng
    gāo
    yòng
    dài
    máo
    què
    ér
    zhī
    cháng
    tián
    jīn
    fán
    qián
    fèng
    hǎo
    huǒ
    shàng
    wēi
    chéng
    tàn
    yán
    wèi
    kōng
    xīn
    jiǔ
    sòng
    xià
    nián
    jiǔ
    zhě
    èr
  •  
     
     
     
    chì
    bái
    yòng
    dōng
    què
    máo
    cháng
    tián
    dòu
    rén
    méi
    zhuāng
    duàn
    píng
    zhōng
    duàn
    cún
    xìng
    yán
    wèi
    hǎo
    jiǔ
    zhǔ
    huáng
    bǎi
    fèi
    huò
    yào
    diào
    chéng
    wán
    cāng
    měi
    èr
    shí
    wán
    hóng
    yòng
    gān
    cǎo
    tāng
    sòng
    xià
    bái
    yòng
    gān
    jiāng
    tāng
    sòng
    xià
  •  
     
     
     
    nèi
    wài
    zhàng
    hūn
    yuǎn
    kàn
    yǒu
    hēi
    huā
    nèi
    zhàng
    jiàn
    yòng
    què
    shí
    chì
    zuǐ
    lián
    cháng
    wèi
    ròu
    yán
    làn
    jiā
    shí
    duàn
    cuì
    shuǐ
    fēi
    shén
    chǎo
    qīng
    yán
    ròu
    cōng
    róng
    jiǔ
    jìn
    zhì
    guò
    liǎng
    zi
    jiǔ
    jìn
    sān
    shài
    gān
    sān
    liǎng
    gòng
    yán
    wèi
    jiā
    jiǔ
    èr
    shēng
    shǎo
    liàng
    liàn
    chéng
    wán
    liǎo
    zi
    měi
    èr
    shí
    wán
    wēn
    jiǔ
    sòng
    xià
    tiān
    èr
  •  
     
     
     
    què
    luǎn
    nán
    yáng
    wěi
    dài
    xià
    biàn
    便
    niào
    tiān
    xióng
    zi
    wèi
    wán
    kōng
    xīn
    jiǔ
    sòng
    xià
  •  
     
     
     
    xióng
    què
    shǐ
  •  
     
     
     
    zhōng
    yīn
    suǒ
    shēng
    de
    chì
    bái
    yòng
    xióng
    què
    shǐ
    rén
    diǎn
    yǎn
  •  
     
     
     
    xiǎo
    ér
    kǒu
    jìn
    zhòng
    fēng
    yòng
    shuǐ
    diào
    què
    shǐ
    zuò
    chéng
    wán
    zi
    shuǐ
    sòng
    èr
    wán
  •  
     
     
     
    chuāng
    jiē
    què
    shǐ
    chuāng
  •  
     
     
     
    hóu
    é
    yòng
    què
    shǐ
    èr
    shí
    diào
    shā
    táng
    zuò
    chéng
    sān
    ge
    wán
    měi
    wán
    mián
    guǒ
    hán
    kǒu
    zhōng
李时珍介绍和李时珍诗词大全

李时珍

李时珍(1518~1593),字东璧,晚年自号濒湖山人,湖北蕲春县蕲州镇东长街之瓦屑坝(今博士街)人,明代著名医药学家。与“医圣”万密斋齐名,古有“万密斋的方,李时珍的药”之说。...
复制作者 李时珍
猜您喜欢

戒僮仆种蕉苇

形式:

莫把闲愁向客谈,且看晴雪映疏帘。 欲听夜雨无篷艇,更种红蕉碧苇添。

复制 舒岳祥 《戒僮仆种蕉苇》

和韵寄胡山甫

形式:

乡心趋老重,见说买山成。 静坐性情淡,孤眠滋味清。 樵人时识面,禅客共知名。 山色元无垢,溪声自不平。 池荷应足制,山蓣想堪羹。 九日如今近,思君出峡行。

复制 舒岳祥 《和韵寄胡山甫》

诜十二弟以冬菊盆为余寿此花品金色而中心作葱管突起正如金荔子乃作雪中英一首谢之

形式:

弟以冬菊为兄寿,临风多情为三嗅。煌煌金碗覆金盘,葱管玲珑明艳透。 重阳曾见金佛头,顶似旋螺踊泡沤。别有一种金荔子,心中簇簇高堆起。 此时众菊争纷敷,二品于中亦自殊。况此千林骨立后,何从得此金覆盂。 从来菊号霜下杰,今当唤作雪中英。雪中松柏不若汝刚贞,孔云后凋特晚耳,冬岭落毛钗乱横。 水仙山矾何足道,此花便是梅花兄。

复制 舒岳祥 《诜十二弟以冬菊盆为余寿此花品金色而中心作葱管突起正如金荔子乃作雪中英一首谢之》

九日敏求与侄璋九万载酒荪墅邀予与胡山甫潘少白及华顶周服之道士周若晦作客欲摘蕊浮杯丛委草间未有消息悯然赋之

形式:

五柳先生贫欠酒,不说无花过重九。 杜陵野客酒可赊,只恨青蕊成蹉跎。 如今风物尤悽恻,绕丛觅蕊无消息。 寒螀相吊野水流,病蝶来偎寒日夕。 不见金钱将翠羽,惟有悲风吹蔓棘。 古人爱汝非无意,志士仁人例憔悴。 楚国无人屈子伤,陶杜凄凉唐晋季。 此日何日悲更悲,聊嗅青枝记一时。 往时好事环辙迹,建业钱塘华尽识。 就中内本碧玉杯,欲买黄金惜不得。 两都风景今何如,泪堕丛边和露滴。

复制 舒岳祥 《九日敏求与侄璋九万载酒荪墅邀予与胡山甫潘少白及华顶周服之道士周若晦作客欲摘蕊浮杯丛委草间未有消息悯然赋之》

春叹

形式:

春色三分二,人生七十稀。 蝶魂归蚁冢,花瓣泊鱼衣。

复制 舒岳祥 《春叹》