猜您喜欢
残梦惺忪记。记年时樊川落魄,扬州十里。几日司空浑见惯,不用人前回避。为一两三声心事。都被檀奴猜着了,背银镫簌簌弹清泪。心一片,为郎死。 量珠拟作藏娇计。奈春来伤心别有,欲行还止。万事总难如我愿,到日绿阴成矣。原不分坠欢重理。阶下羊车传唤到,甚侯门值得深如水。判对簿,泥犁里。
如此天涯,才换得、呕心词赋。吊不尽、宾鸿客燕,人间今古。国士由来青眼贵,才人容易朱颜误。把酒杯、和泪一齐浇,赵州土。 旧题碣,欹荒墓。新种柳,垂官路。对病兰不笑,幽花空妒。挟瑟高堂浑不见,调筝素手知何处。听邯郸、城上月如银,四更鼓。
鸱夷单舸,问先生此去,可曾安置。 湖水湖风秋万顷,大好幽居清睡。 箬帽捞虾,竹弓射鸭,足了平生事。 销磨淮海,元龙豪气除矣。 想像老屋瀼东,薄田阳羡,种菜藏书地。 手植玉梅三百树,沁得诗魂都醉。 钱凤何人,董龙是狗,莫问今何世。 茫茫江水,不归吾亦堪誓。
眼底河山,一半是,宋家陈迹。 斜阳外,断桥衰柳,湖光如雪。 竖子何知南渡恨,才人空拟西施洁。 听冬青树底秭归啼,犹凝血。 披香殿,镫光灭。 宜春院,笙歌歇。 便平章宅里,也无秋蟋。 宰相本来长乐老,诸军莫唱无家别。 把前朝旧事付沧桑,书空咄。