猜您喜欢
风雨连朝夕。最惊心、春光蜿晚,又过寒食。落尽一番新桃李,芳草南园似积。但燕子、归来幽寂。况是单栖饶惆怅,尽无聊、有梦寒犹力。春意远,恨虚掷。 东君自是人间客。暂时来、匆匆却去,为谁留得。走马插花当年事,池畹空余旧迹。奈老去、流光堪惜。杳隔天涯人千里,念无凭、寄此长相忆。回首处,暮云碧。
层栏飞栋,压孤城临瞰,并吞空阔。千古吴京佳丽地,一览江山奇绝。天际归舟,云中行树,鹭点汀洲雪。三山无际,眇然相望溟渤。 凤么遗响悲凉,故台今不见,苍烟芜没。千骑重来初起废,缅想六朝人物。岘首他年,羊公终在,笑几人磨灭。一时尊俎,且须同赋风月。
少年奇志,笑功名画虎,文章刻鹄。永夜漫漫悲昼短,难挽苍龙衔烛。飞藿飘零,浮云迁变,过眼邮传速。昔人真意,眇然千载谁属。 犹喜二子当年,诸公籍甚,赏云和孤竹。翰墨流传知几许,遗响宫商相续。梦里京华,不须惊叹,春草年年绿。赤霄归去,更看奔电喷玉。
十年湖海,叹潘郎憔悴,无心云阁。强起登临惊暮序,目极清霜摇落。散发层阿,振衣千仞,浩荡穷林壑。B879寥无际,镜天收尽云脚。 长啸声落悲风,想沧洲万里,当年归约。回首区中无限事,此意谁同商略。欲驾飞鸿,翩然独往,汗漫期相诺。滞留何事,坐令双鬓如鹤。