陈子昂
猜您喜欢
百年将欲半,一艺不能长。 进德惭多病,观书苦健忘。 情真时忤俗,意豁转成狂。 蘧瑗吾师也,知非且自强。
指点鸣条此旧冈,平原古墓自苍苍。 九千里外河山远,四百年馀统绪长。 尚有夏书贻典则,不须杞籍证文章。 兴亡今古皆常事,独立荒城送夕阳。
匹马迢迢渡五溪,双旌遥指夜郎西。 莫憎远道犹千里,随处花开更鸟啼。
吏隐容疏放,园居况寂寥。 护花编架密,种豆引泉遥。 阅世思缄口,逢人耻折腰。 无能炼丹鼎,华发日萧萧。
飘飘巾舄过东山,古刹萦回竹树间。 剩有虚楼堪宴赏,更无悬磴费跻攀。 花时雨歇鹃啼切,茶灶烟消鹤梦闲。 自笑半生迷苦海,拟开吟社傍禅关。