相和歌辞。秋胡行的拼音版

  • xiāng
    qiū
    xíng
  • gāo
    shì
  •  
     
     
     
    qiè
    běn
    hán
    dān
    wèi
    jià
    shí
    róng
    huá
    cuì
    rén
    wèi
    zhī
    zhāo
    jié
    cóng
    jūn
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    jiāng
    qiè
    tiáo
    tiáo
    dōng
    chuí
    shí
    féng
    dào
    nán
    jūn
    fāng
    yóu
    huàn
    cóng
    chén
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    huì
    lóu
    pín
    chūn
    cǎi
    luò
    jūn
    shǔ
    sān
    yuè
    chuí
    yáng
    cán
    wèi
    mián
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    xié
    lóng
    jié
    nán
    biān
    dào
    féng
    háng
    xiāng
    shí
    zèng
    qiè
    huáng
    jīn
    mǎi
    shào
    nián
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    qiè
    jiā
    婿
    qīng
    jiǔ
    cùn
    xīn
    shì
    zhǎng
    xiàng
    shǒu
    yuàn
    yán
    xíng
    duō
    qíng
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    sòng
    qiè
    zhēn
    xīn
    zài
    rén
    kǒu
    cán
    xiāng
    mìng
    guī
    xié
    lóng
    duān
    shì
    lái
    tíng
    wéi
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    láo
    xīn
    zhōng
    hèn
    suǒ
    jūn
    ēn
    wén
    shuō
    xíng
    rén
    guī
    zhǐ
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    nǎi
    shì
    xiàng
    lái
    zèng
    jīn
    zi
    xiāng
    kàn
    yán
    yán
    xiāng
    huái
    怀
    cán
    yǒu
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    cóng
    lái
    yǐn
    bèi
    zhí
    wèi
    jūn
    qíng
    xiāng
    huì
    zhǐ
    chǐ
    réng
    yǒu
    qíng
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    kuàng
    tiáo
    tiáo
    qiān
    wài
    shí
    ēn
    shēn
    niàn
    jūn
    jīn
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    dào
    xiàng
    lái
    liú
    guī
    jiè
    hòu
    rén
高适介绍和高适诗词大全

高适

高适,字达夫、仲武,汉族,唐朝渤海郡(今河北景县)人,后迁居宋州宋城(今河南商丘睢阳)。唐代著名的边塞诗人,曾任刑部侍郎、散骑常侍、渤海县,世称高常侍。高适与岑参并称“高岑”,有《高常侍集》等传世,其......
复制作者 高适
猜您喜欢

瑞寿册

形式:

白露横江暑渐稀,脍鲈又是献觞期。 雁行数向华筵合,鸾步常先彩脉移。 芝草商山留老凤,玉桃汉室认偷儿。 问年已料清时事,怀抱逢君可尽披。

复制 陶益 《瑞寿册》

海珠寺晚晴期与胡僧泛月

形式:

凭虚遥望粤王台,潋滟霞光毒雾开。 风定果闻飞锡去,夜凉应见弄珠回。 绀园翳翳多修竹,碧殿阴阴半劫灰。 欲结静缘沧海上,随流乘月说如来。

复制 陶益 《海珠寺晚晴期与胡僧泛月》

次韵送别兼忆所知

形式:

惜别维舟酌乱巡,石鲸夜吼渺无津。 兵戈满月人千里,鼓角孤城月一轮。 云绕雁书归太华,花迎鱼佩入宜春。 从今识得相思苦,不独多吟白发新。

复制 陶益 《次韵送别兼忆所知》

书梁浮山扇景梦中作

形式:

舟泊黄芦草,风零白雁霜。 此时闲怅望,何处是家乡。

复制 陶益 《书梁浮山扇景梦中作》

题西所见真图

形式:

居近长庚隔远堤,长庚盘阻照青藜。 君王若画真泉石,定是沙头西复西。

复制 陶益 《题西所见真图》