马致远
猜您喜欢
早蝉孤抱芳槐叶,噪向残阳意度秋。也任一声催我老, 堪听两耳畏吟休。得非下第无高韵,须是青山隐白头。 若问此心嗟叹否,天人不可怨而尤。
原寺偏邻近,开门物景澄。 磬通多叶罅,月离片云棱。 寄宿山中鸟,相寻海畔僧。 唯愁秋色至,乍可在炎蒸。
家住锦水上,身征辽海边。十书九不到,一到忽经年。
索莫对孤灯,阴云积几层。 自嗟怜十上,谁肯待三征。 心被通人见,文叨大匠称。 悲秋秦塞草,怀古汉家陵。 城静高崖树,漏多幽沼冰。 过声沙岛鹭,绝行石庵僧。 岂谓旧庐在,谁言归未曾。
游子喜乡远,非吾忆归庐。谁知奔他山,自欲早旋车。 朝赏暮已足,图归愿无馀。当期附鹏翼,未偶方踌躇。