嵇康
猜您喜欢
晓烟寒树影昏昏,临水人家静掩门。菽麦生时见春意,井闾深处豁朝暾。 风光屡变青蘋末,霜气难消乌桕村。行到水穷无一事,闲云过鸟两忘言。
萧萧病叶半书虫,无限江南踯躅丛。酒梦几层醒晓月,芳时未忍背东风。 荒凉尘影怜隋苑,澹泊情怀溯永丰。多少纤腰零落尽,不堪重问楚王宫。
一代蛾眉百妒并,况堪谣诼昔盈庭。苍茫世路馀萍梗,潦倒秋怀付醁醽。 西北云山待诗卷,东南江海壮扬灵。天涯何处无芳草,起舞中宵每独醒。
故人得佳句,颇觉寄来迟。意惬关飞动,忧端且岁时。 烟尘独长望,花柳更无私。今日明人眼,残尊席更移。
改朔乱三统,云何侧管窥。岁功隆夏正,月吉尚清时。 爆竹声犹旧,椒花颂亦宜。民心知未动,早晚盼王师。