范成大
猜您喜欢
兰炷旧萦裙摺,玉纤新换筝弦。怊怅一声河满子,双流珠泪君前。七十二峰霜色,霎时吹到愁边。 碧海青天夜夜,绮窗绡帐年年。楼外金堤堤上月,昔人几度偷圆。可惜紫骝嘶处,一行杨柳依然。
合欢花下留连,当时曾向君家道。悲欢转眼,花还如梦,那能长好。真个而今,台空花尽,乱烟荒草。算一番风月,一番花柳,各自斗、春风巧。 休叹花神去杳。有题花、锦笺香稿。红阴舒卷,绿阴浓淡,对人犹笑。把酒微吟,譬如旧侣,梦中重到。请从今、秉烛看花,切莫待、花枝老。
客是旧游人。花非昔日春。记合欢、树底逡巡。曾折红丝围宝髻,携娇女、坐斜曛。 芳树起黄尘。苕溪断锦鳞。料也应、梦绕燕云。还向凤城西畔路,同笑语、拂花茵。
频寄锦书鸿不去。怕近黄昏,帘幕深深处。一寸横波愁几许。啼痕点点成红雨。 倚遍阑干无意绪。闲理馀香,独自谁为语。尽日恹恹如梦里。斜阳一瞬人千里。
芳草才芽,梨花未雨。春魂已作天涯絮。晶帘宛转为谁垂,金衣飞上樱桃树。 故国茫茫,扁舟何许。夕阳一片江流去。碧云犹叠旧河山,月痕休到深深处。