张可久
猜您喜欢
晴林绿树越江边,聊泊东来倦客船。 风引花香微近酒,水浮月色澹连天。 惊心朋旧皆千里,回首光阴又五年。 莫笑相逢便离别,此生身计已飘然。
少年薄宦几东西,送汝临岐意尚迷。 作尉未嗟官职小,致身当与古人齐。 短篷载雪看梅蕊,古驿冲风信马蹄。 尔父渐衰吾已老,寄书时一到南溪。
几日云阴合又开,良田秋近起黄埃。 一觞未致灵祠祷,半夜先欣好雨来。 政拙自知容我懒,诗清要是得君催。 不妨咳唾皆珠玉,渐喜新凉入酒杯。
老病幽栖不厌闲,未须消息梦长安。 一春意淡连墙竹,终日清香小槛兰。 红蕊便惊风里尽,青林犹惬雨中看。 故人诗卷从头读,似酌芳樽为解颜。
九门叠璧耀朝暾,不比千灯作上元。 天与蕊珠开汉殿,人将冰玉奉尧樽。 寒威已觉边声静,春意都随诏语温。 夜入蔡州飞将在,肯容敌骑妄称尊。