张可久
猜您喜欢
极浦蛮烟一抹清。啼鸪深树唤新晴。雨余山寺塔层层。 曾是昔年歌舞处,霸图消与暮钟声。木棉红出越王城。
向离筵、万花围绕,香城都化罗绮。四年憔悴麟洲客,只有蛾眉同慰。情早系。似湖海浮名,落拓称才子。弓衣绣未。任宝扇题情,银笺缄恨,悽绝别愁寄。 狂生愿,甘老华鬘界里。怜侬归去非计。尊前便解相思苦,不待骊歌终矣。杯莫置。问如此江山,甚日能重至。瑶琴慢理。怕天际峰青,酒边人远,幽梦隔云水。
离亭酒醒。一扇凉风吹鬓影。惨绿横斜。肠断人间是此花。 秋心凄紧。瘦蝶不来谁弄粉。莫盼银河。怕染黄姑别泪多。
晚凉庭院。茗碗炉香闲自遣。不为怀人。又写瑶笺到夜分。 微吟声悄。一桁帘阴镫晕小。莫掩窗扉。著个银蟾来伴伊。
飞车穿过层云湿。长河渡口烟波黑。今夜宿山村。水风寒到门。 蒲桃供浅醉。短烛酣清睡。梦里见烟鬟。吹愁上碧山。