贯云石
猜您喜欢
春风一梦收桃李,双燕不知愁绝时。 卧向蓬窗饱听雨,无人识此是新诗。
客路那知岁月长,掀眉一笑苾刍房。 且倾徐邈圣贤酒,不问陈登上下床。 云影翻空迷海峤,秋声随梦到江乡。 明朝各听船窗雨,犹忆枯棋战四郎。
忧幽坐南轩,万壑取我囚。 疾雷且不闻,焉知草虫愁。 强颜理编简,阅世如东流。 滔滔竟不返,谁复操戈矛。 天涯念孤侄,携母依诸刘。 书来话悲辛,心往形辄留。 先茔托仙峰,山僧扫梧楸。 二女随母住,外翁今白头。 伯氏尚书郎,名字腾九州。 仲兄中武举,气欲无羌酋。 棣华一朝集,荆树三枝稠。 堂堂相继去,遗我归山丘。 漆园梦方觉,白衣云正浮。 凭陵若蹈空,何处停华辀。 故乡岂不怀,屋食良易谋。 自我识废兴,于天无怨尤。 平生喜闻诗,此诗当挽讴。 不须生刍奠,君从二兄游。
牛卧黄茅冈底,鹭归红叶村边。 可是太平无象,溪桥醉舞华颠。
天工愦愦春无力,桃李颦心少颜色。 梦中矫首望三山,我是东南未归客。 岩壑交游人姓支,相思江月半成规。 遥知草木代说法,岂是画饼随儿嬉。 此身分不过朝市,何日相从拂衣袂。 岂容陶令载白莲,会作郑虔书落柿。