黄景仁
猜您喜欢
大泽荒草阔,行人心惨悽。 边云时断续,流水自东西。
雨歇南山积翠明,淡云消尽远天晴。 漪涟不动秋塘静,独拄寒筇绕岸行。
文陛初辞咫尺颜,恩深犹缀辅臣班。 汉庭旧友雕零尽,独拥双旌入武关。
寺对南山积翠浓,水村鸥鹭下遥空。 层楼望尽樊川景,恨不凭栏烟雨中。
孤驿萧条风雨夜,夜深窗竹动秋声。 离魂无睡难成梦,却绕长廊独自行。