上书谏吴王的拼音版

  • shàng
    shū
    jiàn
    wáng
  • méi
    chéng
  •  
     
     
     
      
     
    chén
     
    wén
    de
    quán
    zhě
    chāng
    shī
    quán
    zhě
    wáng
    shùn
    zhuī
    zhī
    yǒu
    tiān
    xià
    shí
    zhī
    wáng
    zhū
    hóu
    tāng
    zhī
    guò
    bǎi
    shàng
    jué
    sān
    guāng
    zhī
    míng
    xià
    shāng
    bǎi
    xìng
    zhī
    xīn
    zhě
    yǒu
    wáng
    shù
    zhī
    dào
    tiān
    xìng
    zhōng
    chén
    zhòng
    zhū
    zhí
    jiàn
    shì
    gōng
    liú
    wàn
    shì
    chén
    chéng
    yuán
    xīn
    ér
    xiào
    zhōng
    wéi
    dài
    wáng
    shǎo
    jiā
    niàn
    zhī
    xīn
    chén
    chéng
    yán
  •  
     
     
     
      
     
     
    zhī
    rèn
    qiān
    jūn
    zhī
    zhòng
    shàng
    xuán
    zhī
    zhī
    gāo
    xià
    chuí
    zhī
    zhī
    yuān
    suī
    shén
    zhī
    rén
    yóu
    zhī
    āi
    jiāng
    jué
    fāng
    hài
    ér
    jīng
    zhī
    fāng
    jué
    yòu
    zhòng
    zhèn
    zhī
    jué
    tiān
    jié
    zhuì
    shēn
    yuān
    nán
    chū
    chū
    chū
    jiān
    róng
    néng
    tīng
    zhōng
    chén
    zhī
    yán
    bǎi
    tuō
    ruò
    suǒ
    wèi
    wēi
    léi
    luǎn
    nán
    shàng
    tiān
    biàn
    suǒ
    wèi
    fǎn
    zhǎng
    ān
    tài
    shān
    jīn
    tiān
    mìng
    zhī
    shàng
    shòu
    寿
    qióng
    zhī
    jiū
    wàn
    shèng
    zhī
    shì
    chū
    fǎn
    zhǎng
    zhī
    tài
    shān
    zhī
    ān
    ér
    chéng
    lěi
    luǎn
    zhī
    wēi
    zǒu
    shàng
    tiān
    zhī
    nán
    chén
    zhī
    suǒ
    huò
  •  
     
     
     
      
     
    rén
     
    xìng
    yǒu
    wèi
    yǐng
    ér
    è
    zhě
    què
    bèi
    ér
    zǒu
    duō
    yǐng
    jiù
    yīn
    ér
    zhǐ
    yǐng
    miè
    jué
    rén
    wén
    ruò
    yán
    rén
    zhī
    ruò
    wèi
    tāng
    zhī
    chuàng
    rén
    chuī
    zhī
    bǎi
    rén
    yáng
    zhī
    jué
    xīn
    zhǐ
    huǒ
    ér
    jué
    zhī
    ér
    jiù
    zhī
    yóu
    bào
    xīn
    ér
    jiù
    huǒ
    yǎng
    yóu
    chǔ
    zhī
    shàn
    shè
    zhě
    yáng
    bǎi
    bǎi
    bǎi
    zhòng
    yáng
    zhī
    jiā
    bǎi
    zhòng
    yān
    wèi
    shàn
    shè
    rán
    suǒ
    zhǐ
    bǎi
    zhī
    nèi
    ěr
    chén
    chéng
    wèi
    zhī
    cāo
    gōng
    chí
    shǐ
    shēng
    yǒu
    huò
    shēng
    yǒu
    tāi
    jué
    tāi
    huò
    lái
  •  
     
     
     
      
     
    tài
     
    shān
    zhī
    liù
    chuān
    shí
    穿
    dān
    zhī
    gěng
    duàn
    gàn
    shuǐ
    fēi
    shí
    zhī
    zuān
    suǒ
    fēi
    zhī
    jiàn
    shǐ
    zhī
    使
    rán
    zhū
    zhū
    ér
    chēng
    zhī
    zhì
    shí
    chà
    cùn
    cùn
    ér
    zhī
    zhì
    zhàng
    guò
    shí
    chēng
    zhàng
    liáng
    jìng
    ér
    guǎ
    shī
    shí
    wéi
    zhī
    shǐ
    shēng
    niè
    sāo
    ér
    jué
    shǒu
    zhuó
    ér
    zhuā
    wèi
    shēng
    xiān
    wèi
    xíng
    lóng
    jiàn
    sǔn
    yǒu
    shí
    ér
    jǐn
    zhòng
    shù
    yǎng
    jiàn
    yǒu
    shí
    ér
    lèi
    xíng
    zhī
    shàn
    yǒu
    shí
    ér
    yòng
    bèi
    zhī
    è
    yǒu
    shí
    ér
    wáng
    chén
    yuán
    dài
    wáng
    shú
    ér
    shēn
    xíng
    zhī
    bǎi
    shì
    zhī
    dào
枚乘介绍和枚乘诗词大全

枚乘

西汉辞赋家,字叔,临淮淮阴(今江苏淮安)人。善辞赋。景帝时为吴王刘濞郎中。濞欲谋反,上书谏,不纳。遂去吴至梁,为梁孝王客。吴楚七国反时,再致书劝刘濞罢兵,以此知名。后景帝召为弘农都尉,以病去官。武帝即......
复制作者 枚乘
猜您喜欢

昭州夜泊有怀又伯通守

形式:

亭荒点翠碧粼粼,红蓼花疏间白蘋。 官罢野鸥能傲我,诗成青嶂苦随人。 偶看明月成千里,孤负黄金笑一身。 得失鸡虫知许事,玉盘堆趁荔枝新。

复制 杨兆璜 《昭州夜泊有怀又伯通守》

秦淮钱春

形式:

杜鹃声里渺天涯,争似征夫不忆家。 皱面自怜前度客,成阴无那旧时花。 愔愔水阁风初缓,黯黯江城日易斜。 开遍鼠姑飞尽絮,令人回首惜年华。

复制 杨兆璜 《秦淮钱春》

赵嘏宅

形式:

才名继起已千春,还说枚皋宅畔邻。 我向秋风闻弄笛,不知谁是倚楼人。

复制 黄达 《赵嘏宅》

书文信国集后

形式:

泣闻哀诏度湖阴,空振军门战鼓音。 王气已从南海没,累臣漫对北风吟。 出师慷慨隆中略,击楫飞腾江上心。 一同木终难支大厦,厓山遗恨至今深。

复制 黄达 《书文信国集后》

秦山望海歌

形式:

祖龙雄心控八极,车辙欲穷神禹迹。 驱山直到海东头,千载犹传驰道直。 一卷矗立张溪滨,登临咤叱惊鬼神。 阿房已烬陵隧毁,至今山姓犹称秦。 我来正值秋风发,万里沧波坐超忽。 扶桑若木望依稀,鳌掷鲸呿纷出没。 古今何事无变迁,几回海水成桑田。 高三过五竟安在,惟有寒潮去复还。

复制 黄达 《秦山望海歌》