【双调】蟾宫曲_送客之武昌的拼音版

  • shuāng
    diào
    chán
    gōng
    sòng
    _
    zhī
    chāng
  • zhōu
    qīng
  •  
     
     
     
    sòng
    zhī
    chāng
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    zhé
    chuí
    yáng
    dōu
    shì
    cán
    zhī
    shī
    mǎn
    yín
    jiān
    jiǔ
    quàn
    jīn
    zhī
    zài
    shān
    jūn
    yóu
    è
    zhǔ
    liǎng
    xiāng
    bái
    鹿
    dòng
    shuí
    tán
    jiù
    shǐ
    huáng
    lóu
    yòu
    yǒu
    xīn
    shī
    niān
    duàn
    yín
    xiào
    shuāng
    háo
    mǎn
    xiě
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    bié
    yǒu
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
    tuò
    zhū
    diǎn
    guāng
    qiān
    biàn
    yún
    xiá
    wén
    zhāng
    chǔ
    dōng
    nán
    jiāng
    shān
    xióng
    zhuàng
    shī
    jiǔ
    shū
    kuáng
    zhèng
    shǔ
    zūn
    qián
    yuè
    lǎng
    yòu
    chún
    jiāng
    shàng
    fēng
    liáng
    xiāng
    luò
    guān
    shān
    lián
    chuáng
    zǎi
    jīn
    tóu
    hēi
    jiǎo
    tiān
    é
    yǒu
    zhōng
    zuò
    yǒu
    hán
    é
    yín
    néng
    yín
    tīng
    hái
    néng
    tīng
    néng
    bái
    xuě
    xīn
    lái
    jiào
    fàng
    xíng
    yún
    fēi
    zuì
    yín
    càn
    càn
    chán
    diǎn
    diǎn
    xīng
    duō
    péng
    chuāng
    jiē
    ya
    jiàn
    ér
    quán
    zuò
    shèn
    me
    rén
    jiā
    chái
    shì
    líng
    zhī
    yóu
    gān
    ruò
    dān
    shā
    jiàng
    wèng
    ér
    qià
    cái
    mèng
    yán
    píng
    ér
    yòu
    gào
    xiāo
    chá
    duō
    duō
    jiàn
    shì
    shàng
    qiě
    jiān
    nán
    zěn
    shēng
    jiào
    zhé
    liǔ
    pān
    huā
  •  
     
     
     
  •  
     
     
     
周德清介绍和周德清诗词大全

周德清

元高安人,字挺斋。工乐府,精通音律。有《中原音韵》,书成于泰定元年。...
复制作者 周德清
猜您喜欢

访野人

形式:

我行城西南,适兹素秋时。 风露虽已高,草木郁未衰。 敲门寻野人,一笑万事非。 拂榻意何勤,酒酽雁鹜肥。 新凉天所赐,尽醉不足辞。 击壤歌尧年,瞑目以为期。

复制 陆游 《访野人》

登山西望有怀季长

形式:

行年垂九十,举世少辈行。 敢言贫非病,要是老益壮。 平时懒书疏,有答未始倡。 张卿独所敬,夙昔推直谅。 迹虽隔吴蜀,相忆每惨怆。 使者交道中,万里问亡恙。 忽焉奉赴告,斯文岂将丧。 腰绖不抚棺,执绋不会葬。 送子岷山下,想见车百两。 我徒哭寝门,泪尽气塞吭。 年虽不耄期,仕谁不将相。 神明司祸福,于职岂亦旷。 霜风九月初,凭高极西望。 江原在何许,安得铲叠嶂。

复制 陆游 《登山西望有怀季长》

齿发叹

形式:

乐天悲脱发,退之叹堕齿。 吾年垂九十,此事已晚矣。 发脱妨危冠,齿堕废大嚼。 晨兴对清镜,何以慰寂寞。 造物本无心,岂欲使汝衰。 曷不望长空,两曜无停时。

复制 陆游 《齿发叹》

病中自遣三首

形式:

孤灯如露萤,熠熠北窗下。 我亦气仅属,厌厌迫衰谢。 平生更事熟,生死等昼夜。 行年八十五,八十九已化。 虽云病恼侵,处此亦闲暇。 人扶时出门,清溪带茆舍。

复制 陆游 《病中自遣三首》

闻婆饼焦

形式:

黄泥岭,松森森,幽鸟穿枝时一吟。汝声一何悲,汝语恻我心。 连村麦熟饼饵香,我母九泉那得尝。

复制 陆游 《闻婆饼焦》