威凤赋的拼音版

  • wēi
    fèng
  • shì
    mín
  •  
     
     
     
      
     
    yǒu
     
    wēi
    fèng
    zhāo
    yáng
    chén
    yóu
    yǐn
    xuán
    shuāng
    cháng
    fēng
    hàn
    tiān
    ér
    yuǎn
    xiáng
    zhù
    西
    yān
    fēn
    dōng
    fēi
    yuè
    téng
    guāng
    huà
    chuí
    péng
    běi
    xùn
    qún
    niǎo
    nán
    huāng
    luàn
    shì
    ér
    fāng
    jiàng
    yīng
    míng
    shí
    ér
    zhāng
    yún
    guī
    gōng
    běn
    shù
    yǎng
    qiáo
    zhī
    ér
    jiàn
    cāi
    xiū
    tiáo
    ér
    bào
    tóng
    lín
    zhī
    gòng
    gàn
    zhī
    chóu
    bìng
    héng
    shān
    zhī
    qíng
    yǒu
    yán
    zhōu
    zhī
    xiōng
    ruò
    cháo
    wěi
    ér
    ān
    huái
    wēi
    怀
    ér
    chī
    xiāo
    xiào
    yàn
    què
    xuān
    xià
    zhī
    cán
    lòu
    zhī
    zhì
    hài
    xián
    zhī
    huò
    zhòu
    ér
    jiāo
    zhà
    fēn
    luó
    ér
    jiàn
    líng
    yún
    zhī
    tāo
    wěi
    shì
    zhī
    qīng
    suì
    nǎi
    qíng
    xiāo
    yǐng
    jié
    zhì
    chén
    huī
    shuāng
    cán
    diǎn
    hóng
    jiē
    yōu
    huàn
    zhī
    jié
    huān
    zēng
    jiǎo
    zhī
    nán
    wéi
    mìng
    běn
    qíng
    zài
    fēi
    xìng
    lài
    jūn
    shì
    yǐn
    fēng
    yún
    zhuó
    chén
    méng
    xià
    guāng
    huá
    zhī
    xiān
    hàn
    ér
    hái
    shū
    líng
    yīn
    cuī
    ér
    miǎn
    xiá
    zhù
    lín
    jiǔ
    tiān
    ér
    gāo
    zhì
    shù
    guǎng
    广
    zhòng
    qín
    fēi
    chóng
    shì
    pái
    huái
    gǎn
    huái
    xián
    怀
    píng
    míng
    zhé
    ér
    huò
    sàn
    tuō
    yīng
    cái
    ér
    yán
    huì
    zhī
    qíng
    jié
    bào
    gōng
    zhī
    zhì
    fāng
    xuān
    fēi
    zhī
    nán
    ér
    xíng
    lìng
    hòu
    zhōng
    qián
    xián
    zhī
    liú
    qìng
    wàn
    ér
    fāng
    chuán
李世民介绍和李世民诗词大全

李世民

即李世民。唐朝皇帝。高祖次子。隋末,劝父举兵反隋,征服四方,成统一之业。高祖武德元年,为尚书令,进封秦王。先后镇压窦建德、刘黑闼等起义军,讨平薛仁杲、王世充等割据势力。九年,发动玄武门之变,杀兄李建成......
复制作者 李世民
猜您喜欢

戊寅十二月丹丘柯博士过林下赋诗次韵酬答

形式:

积雪被长坂,卧疴守中林。 山川虽云阻,舟楫肯见寻。 倾盖何必旧,相知亦已深。 惊风飘枯条,清池冒重阴。 联翩双黄鹄,飞鸣绿水浔。 顾望思郁纡,徘徊发悲吟。 愿言齐羽?,金石固其心。 欢乐何由替,黄发期满簪。

复制 倪瓒 《戊寅十二月丹丘柯博士过林下赋诗次韵酬答》

己卯正月十八日与申屠彦德游虎丘得客字

形式:

余适偶入城,本是山中客。 舟经二王宅,吊古览陈迹。 松阴始亭午,岚气忽敛夕。 欲去仍徘徊,题诗满苔石。

复制 倪瓒 《己卯正月十八日与申屠彦德游虎丘得客字》

赠惟寅

形式:

隐几方熟睡,故人来扣扉。 一笑无言说,清坐澹忘机。 衣上松萝雨,袖中南涧薇。 知尔山中来,山中无是非。 三十不娶妻,四十不出仕。 逍遥岩岫间,翳名以自肆。 何曾问理乱,岂复陈美刺。 高怀如汉阴,终老无机事。

复制 倪瓒 《赠惟寅》

对春树

形式:

端忧对春树,影落身上衣。 美人手所成,纫缝愿无违。 步庭悲往躅,瞻景惜馀晖。 芳襟沾露湿,兰佩委风微。 凝思自的的,染泽尚依依。 晨鸡催梦短,夜鹊逐魂飞。 欢爱自兹毕,憔悴损容辉。

复制 倪瓒 《对春树》

次韵陈维允姑苏钱塘怀古四首

形式:

酿酒剑池水,玉壶清若无。 挥杯送落月,山鬼共歌呼。 松间灯如漆,白骨漫寒芜。

复制 倪瓒 《次韵陈维允姑苏钱塘怀古四首》
类型: