猜您喜欢
咄尔风流,春宵对月,凭栏谁解心头话? 知情算有寒梅,屈曲清幽,斜描一影窗边挂。 碧天如此好时光,美人不见来林下。 深夜人月,依依入画。 到头只有情无价。 愧我落索江乡,心长袖短,难卜功名卦。 而今花月任嫣纤,举头生恐姮娥骂。
消魂处。 斜阳路。 一闲亭子三株树。 更魂消。 小溪桥。 人拖竹杖,我挈诗瓢。 摇。 摇。 寒山外。 人还在。 楼边竹里听清濑。 到前村。 扣柴门。 无言握手,一笑开樽。 醺。 醺。
梅破猩红罅。 倚寒窗、乍牵往事,揉如嚼鲊。 曾记何时亭子畔,人艳花光交射。 只立在、月明林下。 重幻罗浮真不易,想荒凉、地面思来怕。 折一朵,鬓边挂。 香堪酿酒仙桨泻。 正羁人、萧条旅馆,和香入画。 做到灯残人静后,愁杀丁东铁马。 还闲着、花宫钟打。 我是花神前世我,在花闲、自觉情多者。 石作枕,花为藉。
离别今番苦。 记前朝、桃花林下,叮咛细语。 忍泪低眉含笑立,声则半吞半吐。 今夜里、伊人何处。 偏是新来清梦少,怕咿唔、耳畔吴娘橹。 心憔悴,声凄楚。 月明一棹临江渚。 正两岸、人家都静,隆鼕三鼓。 此际推篷回首望,望尽迷离烟树。 剪不断、柔丝千缕。 遥忆江淹曾赋别,便消魂、未必能如许。 天欲晓,愁难去。