月蚀诗效的拼音版

  • yuè
    shí
    shī
    xiào
  • hán
  •  
     
     
     
    yuán
    gēng
    yín
    dòu
    chā
    yuè
    shí
    sān
    gēng
    zhōng
    sēn
    sēn
    wàn
    jiāng
    hán
    wán
    fēng
  •  
     
     
     
    yuè
    xíng
    bái
    pán
    wán
    wán
    shàng
    tiān
    dōng
    rán
    yǒu
    lái
    dàn
    zhī
    zhī
    shì
    chóng
  •  
     
     
     
    zhì
    shén
    zāo
    láng
    bèi
    xiōng
    xīng
    shā
    chū
    cuán
    zhēng
    qiáng
    xióng
  •  
     
     
     
    yóu
    dēng
    zhào
    shì
    yàn
    cháng
    hóng
    chuān
    zi
    xià
    zhōng
    tíng
    xíng
  •  
     
     
     
    niàn
    yuè
    zhě
    wèi
    tiān
    zhī
    yǎn
    jīng
    yóu
    bǎo
    dào
    yóu
    xíng
  •  
     
     
     
    cháng
    wén
    lǎo
    yán
    shì
    ma
    jīng
    jìng
    yuán
    qiān
    chǔ
    yǎng
    bǎi
    chǒu
    xíng
  •  
     
     
     
    shā
    jiǎo
    shǒu
    dùn
    shuí
    shǐ
    使
    jiě
    yuán
    qīng
    míng
    huáng
    yǒu
    shùn
    zhòng
    míng
  •  
     
     
     
    jīn
    tiān
    zhī
    liǎng
    shí
    shǐ
    使
    piān
    máng
    yáo
    shuǐ
    jìn
    shí
    wàn
    guó
    chì
    tóu
    shēng
  •  
     
     
     
    shí
    ruò
    shí
    suī
    shí
    jiǔ
    chán
    míng
    chì
    lóng
    hēi
    niǎo
    shāo
    kǒu
    líng
    liè
    dào
    xiāng
    táng
    chēng
  •  
     
     
     
    lán
    hān
    zāo
    bǎo
    cháng
    chè
    yóu
    míng
    hòu
    shí
    shí
    yuè
    zuì
    dāng
    tiān
    luó
    chǔ
    táo
    xíng
  •  
     
     
     
    chuān
    zi
    tíng
    ér
    yán
    yuē
    xíng
    jiàn
    chén
    tóng
    zài
    bài
    gǎn
    gào
    shàng
    tiān
    gōng
    chén
    yǒu
    cùn
    rèn
  •  
     
     
     
    xiōng
    cháng
    shàng
    tiān
    tiān
    jiē
    yóu
    yǒu
    chén
    zōng
    jiān
    dōng
    nán
    fēng
  •  
     
     
     
    tiān
    mén
    西
    běi
    fēng
    tōng
    dīng
    níng
    ěr
    lòu
    xiè
    mìng
    zhèng
    zhí
    fēi
    lián
    yōng
    dōng
    fāng
    qīng
    lóng
  •  
     
     
     
    jiǎo
    cóng
    guān
    bǎi
    zuò
    jué
    chuài
    fán
    guān
    jiā
    yuè
    shí
    zhī
  •  
     
     
     
    ān
    yòng
    wèi
    lóng
    tiān
    chì
    niǎo
    nán
    fāng
    wěi
    chì
    zhā
    shā
    yuè
    shí
    tóu
  •  
     
     
     
    kǒu
    kāi
    ma
    lüè
    liǎng
    wěn
    guò
    rěn
    xué
    shěng
    shì
    zhuó
    ma
    dūn
    西
  •  
     
     
     
    máo
    wèi
    sān
    shā
    cóng
    bái
    yòu
    shí
    yǒu
    jiā
    rěn
    lìng
    yuè
    bèi
    è
    shí
  •  
     
     
     
    wǎng
    kǒu
    chā
    chǐ
    齿
    guī
    qiè
    jiān
    hán
    suō
    jǐng
    zhē
  •  
     
     
     
    zhōng
    lìng
    kuā
    é
    jué
    chū
    bo
    shī
    shāo
    zhuī
    zuān
    zhuó
    mǎn
    bǎn
    xīng
    luó
  •  
     
     
     
    wài
    nèi
    wài
    guān
    suǒ
    chén
    qǐng
    sǎo
    chú
    shèn
    lìng
    jiū
    huā
  •  
     
     
     
    bìng
    guāng
    quán
    yào
    耀
    guī
    yuè
    máng
    yǎn
    jìng
    jìng
    xiān
    xiá
    sòng
    zhǔ
    guān
    zhù
    xià
    cháng
  •  
     
     
     
    qián
    shǐ
    使
    cāo
    chǔ
    jiù
    jiē
    guì
    shù
    xián
    suō
    héng
    é
    hái
    gōng
    shì
    tài
    yáng
    yǒu
    shì
    jiā
  •  
     
     
     
    tiān
    suī
    gāo
    ěr
    shǔ
    gǎn
    chén
    chì
    xīn
    shǐ
    使
    chén
    zhī
    suī
    míng
    yán
    qián
    jué
    zhǐ
  •  
     
     
     
    yǒu
    yǒu
    xíng
    jiē
    chì
    suī
    fèn
    忿
    shāng
    rěn
    shā
    hái
    zhì
    hái
    yuè
    míng
    ān
    xíng
  •  
     
     
     
    jǐn
    shì
    zhòng
    zuì
    zhé
韩愈介绍和韩愈诗词大全

韩愈

韩愈,字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省孟州市)人,汉族,郡望河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。是唐代古文运动的倡导者。谥号“文”,又称韩文公。后人尊称他为“唐宋八大家......
复制作者 韩愈
猜您喜欢

游延祚寺留题 其二

形式:

招提深静少炎曦,衰病无堪气力微。 一叶未闻庭下落,断云已见垄头飞。 斋馀鸟鹊争残啄,讲罢松杉转夕晖。 坐羡僧家偏省事,令人心地乐皈依。

复制 高逸 《游延祚寺留题 其二》

游延祚寺留题 其一

形式:

已向灵峰得胜游,更来延祚少迟留。 高槐叶密晴无日,广厦檐深气似秋。 嘉果摘将聊自食,新诗吟就与谁酬。 一瓶一钵能随分,休把身心妄处求。

复制 高逸 《游延祚寺留题 其一》

送裕之官邓下兼简仲泽

形式:

青灯别酒夜沉沉,力负相思自不任。 闲里更谁留我醉,兴来无复伴君吟。 一枝仙桂知难拟,千顷黄陂未厌深。 为向荆州王粲道,安排佳境约相寻。

复制 崔遵 《送裕之官邓下兼简仲泽》

和裕之二首 其二

形式:

不幸还能作幸民,十年同醉颍川春。 酒船载我虽堪老,仕路有时或为贫。 少室山人三日恶,夷门纸价一番新。 益知哀乐终年事,未唱骊驹鼻已辛。

复制 崔遵 《和裕之二首 其二》
类型:

和裕之二首 其一

形式:

行李西来便得君,相从回首七经春。 君方备悉原思病,我亦私怜仲父贫。 底事却成今日别,枯肠难著此愁新。 鸢肩火色真将验,马虎何劳更问辛。

复制 崔遵 《和裕之二首 其一》