华山女的拼音版

  • huà
    shān
  • hán
  •  
     
     
     
    jiē
    dōng
    jiē
    西
    jiǎng
    jīng
    zhuàng
    zhōng
    chuī
    luó
    nào
    gōng
    tíng
  •  
     
     
     
    guǎng
    广
    zhāng
    zuì
    yòu
    xié
    tīng
    zhòng
    xiá
    qià
    pái
    píng
  •  
     
     
     
    huáng
    dào
    shì
    jiǎng
    shuō
    zuò
    xià
    liáo
    luò
    míng
    xīng
  •  
     
     
     
    huà
    shān
    ér
    jiā
    fèng
    dào
    jiào
    guī
    xiān
    líng
  •  
     
     
     
    zhuāng
    shì
    miàn
    zhe
    guān
    pèi
    bái
    yàn
    hóng
    jiá
    cháng
    méi
    qīng
  •  
     
     
     
    suì
    lái
    shēng
    zuò
    yǎn
    zhēn
    jué
    guān
    mén
    rén
    kāi
    jiōng
  •  
     
     
     
    zhī
    shuí
    rén
    àn
    xiāng
    bào
    hōng
    rán
    zhèn
    dòng
    léi
    tíng
  •  
     
     
     
    sǎo
    chú
    zhòng
    rén
    jué
    huá
    liú
    sāi
    lián
    píng
    軿
  •  
     
     
     
    guān
    zhōng
    rén
    mǎn
    zuò
    guān
    wài
    hòu
    zhì
    yóu
    tīng
  •  
     
     
     
    chōu
    zān
    tuō
    chuàn
    jiě
    huán
    pèi
    duī
    jīn
    dié
    guāng
    qīng
    yíng
  •  
     
     
     
    tiān
    mén
    guì
    rén
    chuán
    zhào
    zhào
    liù
    gōng
    yuàn
    shí
    shī
    yán
    xíng
  •  
     
     
     
    huáng
    hàn
    shǒu
    guī
    chéng
    lóng
    jià
    qīng
    míng
  •  
     
     
     
    háo
    jiā
    shào
    nián
    zhī
    dào
    lái
    rào
    bǎi
    jiǎo
    tíng
  •  
     
     
     
    yún
    chuāng
    shì
    huǎng
    chóng
    chóng
    cuì
    shēn
    jīn
    píng
  •  
     
     
     
    xiān
    nán
    pān
    yuán
    zhòng
    làng
    píng
    qīng
    niǎo
    tōng
    dīng
    níng
韩愈介绍和韩愈诗词大全

韩愈

韩愈,字退之,唐代文学家、哲学家、思想家,河阳(今河南省孟州市)人,汉族,郡望河北昌黎,世称韩昌黎。晚年任吏部侍郎,又称韩吏部。是唐代古文运动的倡导者。谥号“文”,又称韩文公。后人尊称他为“唐宋八大家......
复制作者 韩愈
猜您喜欢

挽知事陈仲信妻李氏

形式:

燕山有双凤,结巢在濠梁。 饥食玉山禾,渴饮瑶池浆。 一朝挟其雄,羽翼凌风翔。 㷀㷀遗众雏,遨游白云乡。 回首谢孤凤,愿言应时昌。

复制 胡奎 《挽知事陈仲信妻李氏》

拟古四首 其四

形式:

南山青桂枝,奄忽易生蠹。 荣悴更相共,去来同旦暮。 秦皇与汉武,千载终不悟。 为乐当及时,弃置贫与富。

复制 胡奎 《拟古四首 其四》

水中蒲

形式:

青青江上蒲,宛宛水中鱼。 楚楚东家女,盈盈楼上居。 泠泠抚瑶瑟,粲粲被罗襦。 昔如昆山玉,今如浊水珠。 美玉尚待价,明珠终不污。

复制 胡奎 《水中蒲》

题晓峰

形式:

在山不见山,出山山更好。 披衣五更起,山色入门早。 空翠落琴床,晴光动林表。 自有天地来,万仞青不了。 寄言山中人,古今亦昏晓。

复制 胡奎 《题晓峰》

拟古四首 其二

形式:

幽兰生江皋,锐叶一何好。 临流掇其英,持以寄远道。 纫为君子佩,玩之慰中抱。 毋令比萧艾,寂寞委秋草。

复制 胡奎 《拟古四首 其二》
类型: