吴融
猜您喜欢
书签画卷净无尘,栏药庭花触眼新。 清坐相看浑不厌,笑他金谷聚蚊人。
自入深山不记年,花开花落报春天。 社公雨过青泥润,鞭起乖龙耕玉田。
来耳仍云杳莫寻,人间岁月易骎骎。 眼看清浅蓬莱水,不觉回头已陆沉。
谪向尘寰近百年,敢希幢节下云烟。 而今懒应虚皇制,合把文章让鬼仙。
芭蕉滴露竹凝烟,晓气澄清物态妍。 手拂案头玄玉砚,明窗点勘洞灵篇。