曾瑞
猜您喜欢
笔床一鹿角,闲亦与吾期。 蕉梦三年冷,江花独卧知。 可能触文思,休问逐争时。 颇怪山中物,偏于风雅宜。
国风不入楚人辞,天使离骚续国诗。 空笑郑姬亡土地,几曾罗水没须眉。 残烟柳影连湖暗,旧苑乌啼落日迟。 为客亦寻詹尹卜,片心将付白云知。
年来羁旅不知还,又过湘阴第几湾。 一片白烟连七泽,四围碧水动君山。 天分吴楚浮沉外,人在乾坤隐跃间。 风雨未生寒欲暮,蛟龙独自五湖闲。
贪泉已歃不怀金,香又争传此处沉。 一片麝兰寒化石,百年冰雪冷为心。 天高薄雾龙涎气,岸古清风玉屑音。 亦有后来投砚者,寥寥云水共相深。
一生总为肝肠热,对镜微昏似有伤。 啖菊不灵疑药谱,看花无力怯秋霜。 漫骑健马争前路,且掩西窗避夕阳。 自笑十年多是病,却能深卧白云乡。