汪莘
猜您喜欢
岁寒日之夕,疏篱梅放花。 池塘霜气净,柳带吐芳芽。 山根拥残雪,乱石径横斜。 片帆下晴吹,行吟过君家。
平生荒野处,谓可开笑口。 筇杖兰桨外,忍复叹藜糗。 春深西湖山,已落众人后。 寻幽欲吟搜,载酒拚醉呕。 今晨思一行,约友意复否。 融融月穿楼,澹澹风动牖。 放浪嵇阮流,不应独古有。
幽幽溪南山,古寺占岩曲。 昔人不可见,佳处欲何属。 素秋集今雨,清昼话前躅。 因君重徘徊,煮饼饮醽醁。
南屏有幽窗,焚香读道书。 林声起肃霜,寒事亦淡如。 安时可娱老,静契心地初。 谁欤主与宾,酒酌方舒徐。
冲风霜雪繁,涧路少行迹。 相望一山尔,那知有行役。 人常畏违离,我怀复难释。 岁晚欲晤言,门前尚谁客。 临安至山阴,玉室多仙宅。 酒船寻贺老,才大今诗伯。 东方诸侯上,千骑森华戟。 村馆足奇士,龙门可夺席。 优游何当还,梅花正云白。 无令诗囊空,但恐酒杯窄。 斯时定何时,腊月哉生魄。