刘敞
猜您喜欢
郁郁墙下桑,芃芃陇上苗。 开春理农务,生计愿丰饶。 时雨夜来过,满田嘉穟抽。 欣然顾儿女,一饱复何求。
杞人忧天倾,昼夜忘寝食。 吾尝笑其愚,今为众所惑。 赖有圣贤书,潜心岂无得。 至理不可诬,涣然若冰释。
故人赏我吟,操纸索我题。 展席临清风,颇觉心神怡。 幽禽何方来,和鸣在高枝。 文鱼亦游泳,新水初盈池。 对此发清兴,援琴赋新诗。 郑卫非所好,鲍谢难同时。 古人如可作,渊明真我师。
洪崖蓄元气,苍然太古色。 乾坤一砥柱,巨灵岂能擘。 众山非不高,蒙翳多荆棘。 兹崖独荒凉,乃有古仙迹。 伟哉方壶仙,善画人莫识。 挥毫夺神功,白昼天昏黑。
生世谁不老,既老何必悲。 但恨减情思,未成千首诗。 前瞻愧苏李,后企师陶韦。 吐辞无诠次,醉里聊书之。 君听樵人笛,信口云中吹。