李弥逊
猜您喜欢
霜风渐紧寒侵被。听孤雁、声嘹唳。一声声送一声悲,云淡碧天如水。披衣告语:雁儿略住,听我些儿事。 塔儿南畔城儿里,第三个、桥儿外,濒河西岸小红楼,门外梧桐雕砌。请教且与,低声飞过,那里有、人人无寐。
翼翼归鸟,晨去于林。 远之八表,近憩云岑。 和风不洽,翻翮求心。 顾俦相鸣,景庇清阴。
君不见昔日蜀天子,化作杜鹃似老乌。 寄巢生子不自啄,群鸟至今与哺雏。 虽同君臣有旧礼,骨肉满眼身羁孤。 业工窜伏深树里,四月五月偏号呼。 其声哀痛口流血,所诉何事常区区。 尔岂摧残始发愤,羞带羽翮伤形愚。 苍天变化谁料得,万事反覆何所无。 万事反覆何所无,岂忆当殿群臣趋。
翼翼归鸟,载翔载飞。 虽不怀游,见林情依。 遇云颉颃,相鸣而归。 遐路诚悠,性爱无遗。
有鸟西南飞,熠熠似苍鹰。 朝发天北隅,暮闻日南陵。 欲寄一言去,托之笺彩缯。 因风附轻翼,以遗心蕴蒸。 鸟辞路悠长,羽翼不能胜。 意欲从鸟逝,驽马不可乘。