凌云翰
猜您喜欢
曾把榆钱买少年,少年已是柰何天。为忆杨花未落,已啼鹃。 阅尽闲愁都是梦,不知残梦在谁边。赢得如今蚕老,已三眠。
秋光已尽。月也幽香褪。只有霜膏团紫晕。仙雾兰浆深酝。 小窗读易初晴。药炉风软烟轻。莫遣先生午睡,凭教鼻观惺惺。
残梦当年欲续,草庵一枕偷闲。无端幻出苦邯郸。禁杀骑驴腐汉。 几度刀兵膋血,十年孤寡辛酸。潭龙?睡太痴顽。欲续衰年已懒。
敛束檀心吐半丝。迟回妆靓暗香吹。绿窗独倚珠千泪,团扇斜窥玉一规。 清露浅,碧烟微。闲心自照镜光知。鹿门漫作无情句,月冷风清欲坠时。
莺啼报曙,早惊觉绣帷,星眸欲炫。起看瓶花香渐喷,的皪深红如颤。衣剪轻罗,参差三五,恰透冰肌现。钗光闪烁,翠鬟怕有撩乱。 恰好细数湘纹,无端搅动,柰飞来双燕。还忆夜香烧罢后,妒杀玉蟾光满。何似疏筠,半笼晓色,一尽来回便。檐阴未半,银钩且莫高卷。