褚生
猜您喜欢
史笔善记事,画笔善状物。 状物与记事,二者各得一。 诗史善记意,诗画善状情。 状情与记意,二者皆能精。 状情不状物,记意不记事。 形容出造化,想像成天地。 体用自此分,鬼神无敢异。 诗者岂于此,史画而已矣。
才高命寡,耻居人下。 若不固穷,非知道者。
物理窥开后,人情照破时。 欲知花烂漫,须是叶离披。
明月生海心,凉风起天末。 物象自呈露,襟怀骤披豁。 悟尽周孔道,解开仁义结。 礼法本防奸,岂为吾曹设。
淡烟羃疏林,轻风袅寒雨。 日暮人已归,群鸡犹啄黍。 此心固不动,此事极难处。 一言以蔽之,尚恐费言语。