猜您喜欢
平生车轨周四方,结交童龀老相忘。异哉余子久弥芳,吴人犹记称周郎。 河豚入网荻芽长,宜兴罨画烟水苍。风雩春服真少狂,不愧戴崇升后堂。 横戈笔陈倒千枪,叔鸾独步禹出羌。世儒胶扰何足臧,说食不救饥求粮。 瞥思振衣千仞冈,空林无人一绳床。五车纯束不在旁,欲彻梯磴排空骧。 钟山春水绕城隍,从师不惮白笈装。矢锋相触尘不扬,骊黄牡牝若灭亡。 子严主簿志不偿,厌见朱墨纷伧囊。西风云日思帝乡,东华拜敕凫缀行,黄昏阊阖飞骕骦。 虚堂节候变金商,闭门蟋蟀鸣我房。吾君仁圣周成王,屏驱虎豹开明光。 山龙粉米杂青黄,多儒可赞至治香。园檀山石岂荒凉,潢污蕴藻须豆觞。 愿君与借羽翮翔,贤书蚕列升未央。君如病鹘待秋霜,牛衣未可悲王章。 公朝道辟五达庄,服襄按节缓勿忙。梦松生腹渠不祥,莫车上舞应循墙。 功成归饮沆瀣浆,发机要若黄间张。
鲜民之生,靡瞻匪父。母氏劬劳,宁不我顾。兄弟无远,惟予与女。 执子之手,此夕何夕。我心蕴结兮,嗟予弟行役。二之日栗烈,飘风发发。 子之清扬,麻衣如雪。载驰载驱,出宿于干。揆之以日,体无咎言。 既差我马,远送于野。敦彼独宿,于林之下。无衣无褐,不念昔者。 陟彼高冈,或降于阿。瞻望弗及,独寐晤歌。展转反侧,不平谓何。 显允君子,洵美且异。温其如玉,干禄岂弟。春日载阳,薇亦作止。 睍睆黄鸟,嘤其鸣矣。
君不见庐陵公,往为学士修书日。诏畀千金访遗逸,遗文逸字往往出。 故都易姓几兵火,量臀鼎腹细诘诎。道人岣嵝空有闻,丘陵仙鬼事恍惚。 共和十鼓记亡一,峄山肉在无复骨。云阳八体又瓜剖,至使汉童讹尉律。 世儒诡正何足臧,公家安取千轴藏。仲尼犹及史之阙,有马借人吾敢忘。 题签甲乙颍水阳,后来胡君癖膏肓。倾家自构琬琰堂,搜罗近出补厥亡。 荒林圮冢见未尝,南观禹穴计渺茫,闭门睥睨在一床。 常恨平生好古家无力,骑马蹊田观断刻。中郎二字烦走驿,率更三日劳野食。 长年囊褚况易掷,儿作摹朱妇遮壁。愿从胡君丐无有,十百数中聊取仂。 胡君今逸民,盱眙不见十五春。坐令铅椠老壮士,朝廷岂无忧国人。 曩时豪气今谁在,会面只谋千日醉。听君汗漫驰古先,世事无何付蝉蜕。
金陵宫殿春霏微,江南花发鹧鸪飞。风流国主家千口,十五吹箫粉黛稀。 满堂侍酒皆词客,拭汗争看平叔白。后庭一曲时事新,挥泪临江悲去国。 令公献籍朝未央,敕书筑第优降王。魏俘曾不输织室,供奉一官奔武彊。 秦淮潮水钟山树,塞北江南易怀土。双燕清秋梦柏梁,吹落天涯犹并羽。 相随未是断肠悲,黄河应有却还时。宁知翻手明朝事,咫尺人生不可期。 苍黄三鼓滹沱岸,良人白马今谁见。国亡家破一身存,薄命如云信流转。 芳仪加我名字新,教歌遣舞不由人。采珠拾翠衣裳好,深红退尽惊胡尘。 阴山射虎边风急,嘈杂琵琶酒阑泣。无言遍数天河星,只有南箕近乡邑。 当时千指渡江来,同苦不知身独哀。中原骨肉又零落,寄诗黄鹄何当回。 生男自有四方志,女子那知出门事。君不见李君椎髻泣穷年,丈夫飘泊犹堪怜。