白居易
猜您喜欢
秋风已作重阳雨,客子将回下水船。 卒岁褐裘悲破箧,丰年稌黍欠多田。 平生漫说诗书学,满眼不祛儿女煎。 颇怪渊明瓶乏粟,若为犹送酒家钱。
薄宦尘埃易满襟,问盟犹喜盍朋簪。 只今风月一杯酒,明日云山千里心。 杨柳阴疏秋馆净,芙蓉香冷暮江深。 潮回一信西兴渡,频寄相思别后吟。
卧闻落叶疑飘雨,起对空庭盖卷风。 政自摧颓同病鹤,况堪吟飒类寒虫。 忽思有客浑如我,却念题诗不似公。 已分齑盐终白首,可因霜雪愧青铜。
早日学诗才得穷,人穷乃复愧诗工。 如公久已独步外,顾我何堪猥诵中。 岁晚人家方墐户,地长客子尚飘蓬。 如闻深讲救荒政,忍使箪瓢独屡空。
官曹常恐废书勋,赖是相看有竹君。 送笋但知修岁例,辱诗还喜继前闻。 馋涎肯为口腹计,幽处要期风月分。 我事且然成忤俗,奈何君复露奇文。