猜您喜欢
天门开,佚荡荡,风烟销尽日月光,负图龙马荣河上。 此时谁不幕弹冠,仗剑宁愁行路难。吴江桃李迎锦缆,长安杨柳拂银鞍。 君家高门百年旧,近者诗名遍江右。好学常过司马门,时时酌我洲中酒。 我病吴山岁载徂,何能把盏临前除。赠君长鞭还四顾,王良伯坰今何如。
去国已逾纪,玄节及兹临。 修晷何电逝,壮怀终陆沉。 罍罍寒露结,戚戚悲风吟。 芳草委遥泽,惊鸟翔空林。 朝瓮尚蝇羽,夕寐惟虫音。 疲精有断简,卒岁无重衾。 余悰奚足陈,云海驰余心。 孤灯未忍灭,凄然对露襟。
路傍病马弃不收,乃是天上真骅骝。 君王玄默罢远游,尔辈逸气空横秋。 忆昔山西战争起,嫖姚手提三尺水。 夜半传呼振铁衣,材官十万同殊死。 此时银鞍出塞行,甲光一道如流星。 宵突重围忽拉解,晨驰厚阵皆奔崩。 归来步向丹阙东,圉人太仆俱动容。 却疑房宿触地裂,百仞跃出悲泉龙。 茂陵萧萧土花碧,王良既死谁复惜。 非关暂蹶损前功,端为一鸣终见斥。 阴云高高八荒昏,洒泪不到长安尘。 日落荒城鸟栖背,天明野田霜满身。 闻说胡窥白登道,边人被杀如刈草。 用尔岂无腾骧力,冉冉年华坐成老。 出门偶见令我哀,买骨谁置千金台。 试问天闲十二驷,即今未必非驽材。