褚生
猜您喜欢
愁中正读孟郊诗,夜静灯寒独坐时。 天地甚宽吾自碍,出门何向问途歧。
一自离家播荡余,几曾寄迹得安居。 相依共命群栖稳,直觉林间鸟不如。
曲曲溪流小小艭,棹讴不是故乡腔。 唤回午梦闻邪许,错把恩江作信江①。
尺幅如悬百结鹑,布帆无恙又翻新。 顺风莫羡连樯利,更有维舟拥被人。
漫矜红叶胜花红,气焰犹熏落照中。 岁晚荒林亦憔悴①,可怜醉梦一场空。