李东阳
猜您喜欢
莫羡春城景物华,故园耕读自传家。 饧箫吹起风初暖,禊席归来日半斜。 闲看儿童调燕雀,时邀亲友话桑麻。 蜂针渐老莺簧涩,遍地黄金簇菜花。
罗浮梦醒了无痕,纸帐馀香尚带温。 画就一枝谁索笑,闷人天气又黄昏。
伤心迟暮总无聊,枉说南湘与北潇。 月自娟娟花自好,琼楼辜负紫云箫。
澒洞风尘里,如君闲气钟。 捐生何慷慨,就义更从容。 大节三纲重,遗言一纸封。 凄凉祠畔路,僧俗话奇踪。
垂老同为海上游,佣书鬻字度春秋。 聊当冀北愚公谷,屡上河东处士楼。 笑我情怀如病鸟,怜他身世等浮鸥。 行藏日后殊难卜,欲倩留侯借箸筹。