送曹子方福建路运判兼简运使张仲谋的拼音版

  • sòng
    cáo
    zi
    fāng
    jiàn
    yùn
    pàn
    jiān
    jiǎn
    yùn
    shǐ
    使
    zhāng
    zhòng
    móu
  • huáng
    tíng
    jiān
  •  
     
     
     
    cáo
    hóu
    huáng
    biàn
    便
    gōng
    cóng
    jūn
    shī
    héng
    shuò
    jiān
  •  
     
     
     
    ā
    mán
    wén
    yuǎn
    sūn
    fēng
    yóu
    bān
    bān
  •  
     
     
     
    zuó
    jiě
    gōng
    dāo
    chéng
    tài
    zuò
    kàn
    shōu
    shí
    èr
    xián
  •  
     
     
     
    yuǎn
    fāng
    niǎn
    xià
    zhào
    qiǎn
    zhōng
    shǐ
    使
    āi
    dòng
    guān
  •  
     
     
     
    wén
    mín
    bìng
    yán
    tiān
    yǒu
    dōng
    nán
    gān
  •  
     
     
     
    xiè
    jūn
    lùn
    bǐng
    gòng
    jié
    nán
    fēng
    ān
    shān
  •  
     
     
     
    lǎo
    láng
    zuò
    huàn
    shī
    lǐn
    rán
    zhe
    shì
    chén
    guān
  •  
     
     
     
    yuàn
    gōng
    xiè
    jūn
    hòu
    jiāng
    nán
    shàng
    shǎo
    kuān
  •  
     
     
     
    bǎi
    chéng
    yuè
    rén
    yuè
    fàn
    jià
    yào
    zhī
    cái
    nán
  •  
     
     
     
    yán
    chē
    zhī
    xià
    yǒu
    jué
    bài
    qún
    zòng
    wèi
    mín
    cán
  •  
     
     
     
    guān
    bèi
    jiàn
    tiān
    jiě
    yán
    yuè
    tāng
    shì
    chūn
    liáo
    jiā
    cān
  •  
     
     
     
    tōng
    yìn
    háo
    shān
    dàn
    jiāo
    huáng
    zi
    dān
  •  
     
     
     
    dào
    féng
    shǐ
    使
    zhě
    hàn
    láng
    guān
    qīng
    jié
    wèn
    píng
    ān
  •  
     
     
     
    tiān
    mìng
    cān
    qīng
    shì
    fèn
    rán
    xiāng
    duì
    huān
  •  
     
     
     
    huí
    zuì
    cháo
    kǎo
    lǎo
    shān
    驿
    guān
    méi
    xiǎo
    hán
黄庭坚介绍和黄庭坚诗词大全

黄庭坚

黄庭坚,字鲁直,自号山谷道人,晚号涪翁,又称豫章黄先生,汉族,洪州分宁(今江西修水)人。北宋诗人、词人、书法家,为盛极一时的江西诗派开山之祖,而且,他跟杜甫、陈师道和陈与义素有“一祖三宗”(黄为其中一......
复制作者 黄庭坚
猜您喜欢

晚步偶然作

形式:

既饱忽自得,不觉心神舒。 举目皆可爱,举步皆自如。 何以一日内,或戚又或愉。 戚时怒所触,愉时喜有余。 愉戚本无端,在我不可诬。 何况我与人,安得不相殊。 但于此理得,人我无龃龉。 出门有大道,新月盈通衢。 与人共往来,忘我为羁孤。

复制 顾仙根 《晚步偶然作》

秋柳和云涧韵

形式:

青春泽亦久,弱质岂堪任。 顿觉形俱减,何曾秋已深。 影摇既竭力,丝系不枯心。 谁惜芳时叶,纷飞散满林。

复制 顾仙根 《秋柳和云涧韵》

晚泊高邮寄丁洽泉

形式:

三十六湖水,朝昏浸客愁。 春云迷铁瓮,落日下瓜洲。 渔火如星小,潮声入夜流。 江南同此月,怜我泊孤舟。

复制 顾桢 《晚泊高邮寄丁洽泉》

雨中憩山家

形式:

一路屐齿痕,烟气昏茅屋。 隐隐水边村,离离露林麓。 微闻犬吠声,幽花满空谷。

复制 顾桢 《雨中憩山家》

蓉湖夕泛

形式:

湖光览不尽,湖水泛空绿。 苍苍生暮烟,萧条几家屋。 明月照前岭,斜阳暝群木。 人归古渡头,三五自相续。 渔火隐深丛,明灭出修竹。 言念避世人,悠然乐高躅。 何当棹舟去,补被芦中宿。

复制 顾桢 《蓉湖夕泛》