黄景仁
猜您喜欢
万山深处只空餐,报赠惭无双玉盘。 日晏仅馀晨粥半,夜凉更觉夏衾单。 怜渠许国丹心在,付与穷途白眼看。 它日鸡豚燕同社,不烦父老见思栾。
先自无聊懒出门,南坡一到一思君。 松筠俱是栽培力,亭榭无非卜筑勤。 本约暮年栖息共,岂期中道死生分。 风前试数当时雁,一雁今归何处云。
缺落槿篱须补缀,稀疎菜甲欠锄耘。 芙蓉泣露坡头见,桂子飘香月下闻。 策杖却愁成独往,举杯谁与醉浓芬。 欢悰莫讶年来减,触目无非是忆君。
村童先遣扫柴门,检校园芳待置尊。 丛菊稍斑溥露点,芙蓉已带着霜痕。 诗篇纵好成孤讽,心事凭谁与共论。 已是西风悲落木,那堪幽独更销魂。
宦游霜宿与风餐,环郭青山岂日盘。 馀暇每思亲丈席,新凉政喜入中单。 交情老去才方见,世事年来亦饱看。 颜色想君如李白,却疑明月满重栾。