病愈作歌的拼音版

  • bìng
    zuò
  • huáng
    jǐng
    rén
  •  
     
     
     
    gàn
    jiāng
    fēng
    xuě
    bìng
    jiǎn
    shēn
    zhī
    hán
  •  
     
     
     
    xiǎo
    wén
    fàn
    xiāng
    yīn
    hǒu
    shēng
    guài
    lái
    duān
  •  
     
     
     
    tóng
    zhōu
    xiāng
    cháng
    nián
    duò
    gōng
    xīn
    shǐ
    kuān
  •  
     
     
     
    huì
    xiǎo
    shù
    shí
    bìng
    suī
    tuō
    guǐ
    shǒu
    shēng
    cán
  •  
     
     
     
    yǒu
    lǎo
    jiàng
    shēn
    jīng
    bǎi
    zhàn
    biàn
    huà
    jiē
    chuāng
    bān
  •  
     
     
     
    zhòng
    jīng
    zhàn
    chù
    shǐ
    cháng
    tàn
    jūn
    ruò
    lěi
    xīn
    máng
    rán
  •  
     
     
     
    míng
    zhōng
    yàn
    kuáng
    qiǎn
    yín
    hún
    hái
  •  
     
     
     
    huò
    zhě
    tiān
    zuò
    kǎn
    lǎn
    shǐ
    使
    shí
    wéi
    rén
    nán
  •  
     
     
     
    fǒu
    shān
    líng
    guài
    shēn
    wèi
    yōu
    gōng
    diāo
    wān
  •  
     
     
     
    míng
    zhī
    wèi
    suì
    cáo
    zài
    zhì
    zhēn
    yán
  •  
     
     
     
    zhì
    rán
    xiào
    téng
    qiáng
    xíng
    pán
    shān
  •  
     
     
     
    tuī
    péng
    kàn
    yǐng
    fēng
    qián
    chóu
    càn
  •  
     
     
     
    bìng
    ér
    qiě
    xiū
    tàn
    dàn
    hèn
    shī
    què
    bàn
    yuè
    chuán
    tóu
    shān
黄景仁介绍和黄景仁诗词大全

黄景仁

黄景仁,清代诗人。字汉镛,一字仲则,号鹿菲子,阳湖(今江苏省常州市)人。四岁而孤,家境清贫,少年时即负诗名,为谋生计,曾四方奔波。一生怀才不遇,穷困潦倒,后授县丞,未及补官即在贫病交加中客死他乡,年仅......
复制作者 黄景仁
猜您喜欢

杨柳骚

形式:

缕缕柔条不奈春,为谁憔悴把眉颦。 年来江上多离别,不信垂杨管得人。

复制 艾性夫 《杨柳骚》
类型:

石溪二梅佳甚玩索晚归

形式:

山根短日堕寒影,溪上乱风吹结衣。 自怜野性老尚癖,逢着梅花便不归。

复制 艾性夫 《石溪二梅佳甚玩索晚归》

与林止庵叶半隐分赋郡中古迹得鲁公祠右军墨池 其一

形式:

遗像犹能立懦夫,悬知生气摄萑苻。 三郎阿堵知何用,只识营州阿荦奴。

复制 艾性夫 《与林止庵叶半隐分赋郡中古迹得鲁公祠右军墨池 其一》

张宛丘寄衣曲

形式:

衷甲葱河不记春,何须更比小郎身。 只消狭剪征衫去,塞雪边风最瘦人。

复制 艾性夫 《张宛丘寄衣曲》

杂言 其四

形式:

枯桐斲山骨,弦以冰蚕丝。 信指发孤调,悠然造希夷。 扬以寄吾欢,抑以写吾悲。 悲欢生我心,无庸他人知。 我若有黄金,不铸钟子期。 寄语伯牙翁,绝弦良可嗤。

复制 艾性夫 《杂言 其四》