再和杨求仁何道二山韵的拼音版

  • zài
    yáng
    qiú
    rén
    dào
    èr
    shān
    yùn
  • móu
    yǎn
  •  
     
     
     
    xuě
    táng
    西
    xuě
    jiāng
    shuǐ
    guǎng
    广
    wén
    xiān
    sheng
    shì
    xiāng
  •  
     
     
     
    wēng
    píng
    shēng
    shì
    jué
    shàng
    kōng
    biān
    ěr
  •  
     
     
     
    ěr
    lái
    shēn
    cáng
    lǎo
    fēng
    è
    wèi
    róng
    shì
    yuè
  •  
     
     
     
    chā
    tiān
    guāng
    shàng
    ruò
    wéi
    zhe
    yán
    shí
  •  
     
     
     
    zhòng
    huá
    běn
    yuàn
    jùn
    wén
    xué
    bǎi
    nián
    gōng
    míng
  •  
     
     
     
    zhēng
    róng
    jīn
    shǎo
    biǎn
    dào
    nǎi
    tài
    zhì
  •  
     
     
     
    jiāng
    xīn
    diào
    shān
    líng
    qiǎn
    chén
    guǐ
  •  
     
     
     
    shì
    guì
    ěr
    guì
    shuí
    jiān
    suǐ
  •  
     
     
     
    hàn
    lín
    zhǔ
    rén
    qīng
    huì
    jiāng
    shì
    quán
    zi
  •  
     
     
     
    shuāi
    zhèng
    suǒ
    yòng
    liǎng
    qián
    zhī
    zhuī
    màn
  •  
     
     
     
    zhī
    méi
    lǎo
    nán
    dàng
    bàn
    piān
    shī
    lái
    yán
    lěi
  •  
     
     
     
    yàn
    náng
    jiān
    zuò
    ěr
    zhàn
    yān
    guǐ
  •  
     
     
     
    tiān
    dòng
    wàn
    jiāng
    jūn
    zhōng
    guài
    duō
    duò
    zhǐ
  •  
     
     
     
    chūn
    fēng
    jiǔ
    wèi
    jiě
    yán
    shí
    cóng
    shì
    xián
    zhǐ
牟巘介绍和牟巘诗词大全

牟巘

巘字献之,其先蜀人,徙居湖州。宋端明学士子才之子,擢进士第。官至大理少卿。子应龙,咸淳进士,元初起教授陵阳州,以上元簿致仕。当宋亡时,献之已退不任事矣。一门父子,自为师友,讨论经学,以义理相切磨。应龙......
复制作者 牟巘
猜您喜欢

寄王达夫高密令

形式:

高城已吹角,月暗星河落。与子语不休,青灯同寂寞。 平明车马去匆匆,一饭相邀不得同。交情世契两皆厚,东望白云千万重。

复制 孔平仲 《寄王达夫高密令》

送郑君玉

形式:

西风黄叶下,送子以秋色。 彭蠡一归舟,关山远行客。 民思似秤平,郡戴如弦直。 交游亦难值,出语皆肝膈。

复制 孔平仲 《送郑君玉》

形式:

徘徊想此夜,夜长犹未眠。 出门还复入,无语月空圆。

复制 孔平仲 《独》

禾熟

形式:

百里西风禾黍香,鸣泉落窦谷登场。 老牛粗了耕耘债,啮草坡头卧夕阳。

复制 孔平仲 《禾熟》
类型:

双门

形式:

崔嵬城阙倚云端,万里天风襟袖间。 更有清凉无限意,坐看飞雨出南山。

复制 孔平仲 《双门》