韩愈
猜您喜欢
胜日风温梅藟殷,照园新竹对闲闲。 曾围尊俎闻歌处,更起楼台插水湾。 抱柱小鱼初可钓,觅巢旧燕误飞还。 主人谈舌疏名理,浸影茶瓯一角山。
溪庐丑对瘦梅枝,玩世听评嫫母媸。 闲拨炉灰吟捉鼻,起看山雪曙浮眉。 是乡真入无何有,大事从来不可为。 海客哀传除日咏,精魂照酒已回移。
鼙鼓声中数往返,就予弹泪倚钟山。 帝秦孤愤天应鉴,走越奇踪梦与攀。 落拓虞翻疑骨相,遨游陆贾补时艰。 起衰二士移眸尽,忍过辛园话铸颜。
隔岁绸缪溪上饮,围舟岩壑夜飞光。 一襟自媚沈兵气,四海安之识酒狂。 经世文章谁复问,照怀皇古有孤翔。 老依钟阜留瓜地,迟子煎茶话夕阳。
徐园异菊列千盆,往岁探看仕女存。 屡劫归君成独赏,短吟题我尚馀痕。 从遗浊世魂初合,胜读离骚道已尊。 惆怅落英留眼待,孤山补插野梅根。