陈宜甫
猜您喜欢
龙楼彻五鼓,城上乌啼曙。 客子思故乡,晨衣出门去。 犹顾玉堂馆,忽别金陵浦。 明日大江干,相思荆树寒。
妖媚园中花,岂不当春荣。 孤高陵上柏,严霜厉坚贞。 匠氏来相求,藻绘升栋楹。 固知君子人,特立以成名。
夫容九叠屏,上有瀑布悬。 浩浩不可极,银河泻青天。 览之登高咏,超然锦袍仙。 观物当求源,我欲升其巅。
东岱五岳宗,雄夸齐鲁疆。 磅礴据深广,峻极凌穹苍。 春云起肤寸,乘风歘飘扬。 弥谷乍蔼蔼,浮空忽洋洋。 日观不可辨,环道杳茫茫。 若人尚父裔,家居岱之阳。 诗书际明世,冠绂趋朝行。 引领日东眺,含思在高堂。 不闻泰山云,作霖雨八荒。 黾勉励所志,以副君亲望。
开轩面澄潭,潭水绿于染。 其下蟠蛟虬,四时兴有渰。 嘉树罗葱旧,烟霞互舒敛。 晴漪漾春牖,凉飔含暑簟。 俗辙谢经过,书卷恒不掩。 探微心有得,行素道无歉。 消摇视天宇,油云驰冉冉。 庶跂沂上乐,谁当叹与点。