孟子 · 第十四卷 · 尽心下 · 第三十七节 的拼音版

孟子
  • mèng
    ·
    ·
    shí
    juǎn
    ·
    ·
    jìn
    xīn
    xià
    ·
    ·
    sān
    shí
    jié
  • mèng
  •  
     
     
     
    wàn
    zhāng
    wèn
    yuē
    kǒng
    zài
    chén
    yuē
    guī
    lái
    dǎng
    zhī
    shì
    kuáng
    jiǎn
    jìn
    wàng
    chū
    kǒng
    zài
    chén
    zhī
    kuáng
    shì
  •  
     
     
     
    mèng
    yuē
    kǒng
    zhòng
    dào
    ér
    zhī
    kuáng
    juàn
    kuáng
    zhě
    jìn
    juàn
    zhě
    yǒu
    suǒ
    wéi
    kǒng
    zhōng
    dào
    zāi
    děi
  •  
     
     
     
    gǎn
    wèn
    wèi
    kuáng
    yuē
    qín
    zhāng
    céng
    zhě
    kǒng
    zhī
    suǒ
    wèi
    kuáng
  •  
     
     
     
    wèi
    zhī
    kuáng
    yuē
    zhì
    xiāo
    xiāo
    rán
    yuē
    zhī
    rén
    zhī
    rén
    kǎo
    xíng
    ér
    yǎn
    yān
    zhě
    kuáng
    zhě
    yòu
    de
    xiè
    jié
    zhī
    shì
    ér
    zhī
    shì
    juàn
    shì
    yòu
  •  
     
     
     
    kǒng
    yuē
    guò
    mén
    ér
    shì
    hàn
    yān
    zhě
    wéi
    xiāng
    yuán
    xiāng
    yuán
    zhī
    zéi
    yuē
    wèi
    zhī
    xiāng
    yuán
  •  
     
     
     
    yuē
    shì
    xiāo
    xiāo
    yán
    xíng
    xíng
    yán
    yuē
    zhī
    rén
    zhī
    rén
    xíng
    wéi
    liáng
    liáng
    shēng
    shì
    wèi
    shì
    shàn
    yān
    rán
    mèi
    shì
    zhě
    shì
    xiāng
    yuán
  •  
     
     
     
    wàn
    zhāng
    yuē
    xiāng
    jiē
    chēng
    yuán
    rén
    yān
    suǒ
    wǎng
    ér
    wéi
    yuán
    rén
    kǒng
    wéi
    zhī
    zéi
    zāi
  •  
     
     
     
    yuē
    fēi
    zhī
    zhī
    tóng
    liú
    shì
    zhī
    shì
    zhōng
    xìn
    xíng
    zhī
    shì
    lián
    jié
    zhòng
    jiē
    yuè
    zhī
    wéi
    shì
    ér
    yáo
    shùn
    zhī
    dào
    yuē
    zhī
    zéi
    kǒng
    yuē
    è
    shì
    ér
    fēi
    zhě
    è
    yǒu
    kǒng
    luàn
    miáo
    è
    nìng
    kǒng
    luàn
    è
    kǒu
    kǒng
    luàn
    xìn
    è
    zhèng
    shēng
    kǒng
    luàn
    è
    kǒng
    luàn
    zhū
    è
    xiāng
    yuán
    kǒng
    luàn
    jūn
    fǎn
    jīng
    ér
    jīng
    zhèng
    shù
    mín
    xìng
    shù
    mín
    xìng
    xié
孟子介绍和孟子诗词大全

孟子

孟子,名轲,或字子舆,华夏族(汉族),邹(今山东邹城市)人。他是孔子之孙孔伋的再传弟子。孟子是战国时期伟大的思想家、教育家,儒家学派的代表人物。与孔子并称“孔孟”。后世追封孟子为“亚圣公”,尊称为“亚......
复制作者 孟子
猜您喜欢

偶书小诗寄永叔内翰

形式:

酒户棋兵孰与侪,月宵曾遇六天街。 南燕到后怀君远,时入楼东画舫斋。

复制 梅挚 《偶书小诗寄永叔内翰》

与晦庵先生同宿清虚庵

形式:

幽斋共坐论功夫,借问先生识此无。 悟得此中真妙诀,人间始信有仙壶。

复制 梁平叔 《与晦庵先生同宿清虚庵》
类型:

和邓慎思未试即事杂书

形式:

骢马何时到,重闱计日开。 迎门稚子笑,载酒故人来。 休沐犹三日,狂歌且百杯。 祥麟秋苑静,更约看龙媒。

复制 曹辅 《和邓慎思未试即事杂书》

慎思屡以佳篇见贻且俾属和而衰老困于强敌辄为诗以谢之兼简无咎文潜天启

形式:

邓侯清骨如冰瘦,少日文章苦用心。 赋罢吹嘘因狗监,诗成传诵到鸡林。 阳春白雪无凡曲,流水高山有至音。 更唱自存三益友,老来衰病废长吟。

复制 曹辅 《慎思屡以佳篇见贻且俾属和而衰老困于强敌辄为诗以谢之兼简无咎文潜天启》

同舍问及故山景物用钟字韵诗以答

形式:

洞庭湖外白云峰,醉卧虚堂听晓钟。 涧草岩花无日歇,仙人玉女有时逢。 脂车石路君能去,蜡屐秋风我愿从。 欲藉神方变华发,黄精苗盛菊香浓。

复制 曹辅 《同舍问及故山景物用钟字韵诗以答》