冬日宣城开元寺赠元孚上人的拼音版

  • dōng
    xuān
    chéng
    kāi
    yuán
    zèng
    yuán
    shàng
    rén
  • hún
  •  
     
     
     
    shì
    nán
    zōng
    sēng
    chēng
    bìng
    róng
  •  
     
     
     
    cáo
    huā
    bié
    xiāo
    zhú
    qián
    féng
  •  
     
     
     
    zhú
    yǐng
    shēn
    hán
    diàn
    殿
    jīng
    shēng
    chè
    shǔ
    zhōng
  •  
     
     
     
    zhāi
    yán
    shuì
    chū
    dìng
    yín
    qióng
  •  
     
     
     
    shī
    xiū
    yùn
    shū
    chuán
    yǒng
    zōng
  •  
     
     
     
    duō
    rén
    qià
    jué
    dào
    qíng
    nóng
  •  
     
     
     
    jiàn
    píng
    shěn
    zǎo
    mián
    jiē
    guà
    sōng
  •  
     
     
     
    yún
    míng
    xīn
    fàng
    chí
    jiù
    xiáng
    lóng
  •  
     
     
     
    míng
    shān
    chú
    bèi
    shuāng
    jīng
    duì
    chōng
  •  
     
     
     
    fàn
    wén
    míng
    chù
    chán
    nuǎn
    shí
    fèng
  •  
     
     
     
    céng
    yīng
    biàn
    fēi
    xuān
    yōng
  •  
     
     
     
    xiù
    liáng
    jiāo
    huà
    jǐng
    dào
    róng
  •  
     
     
     
    cuì
    chuí
    wǎng
    zhū
    chuāng
    liè
    jiàn
    fēng
  •  
     
     
     
    hán
    fēng
    jīn
    qìng
    yuǎn
    qíng
    xuě
    lóu
    zhòng
  •  
     
     
     
    miào
    sān
    shèng
    qīng
    cái
    wàn
    xiàng
    gōng
  •  
     
     
     
    shān
    gāo
    héng
    tān
    qiǎn
    méng
    chōng
  •  
     
     
     
    wēi
    cāng
    píng
    chǔ
    cán
    huī
    dàn
    yuǎn
    fēng
  •  
     
     
     
    lín
    shū
    shuāng
    shè
    shè
    jìng
    yuè
    róng
    róng
  •  
     
     
     
    jiàn
    chū
    yīn
    léi
    huàn
    qín
    quán
    cài
    yōng
  •  
     
     
     
    西
    fāng
    zhī
    yǒu
    shè
    zhī
    xiāng
    cóng
许浑介绍和许浑诗词大全

许浑

字用晦(一作仲晦),唐代诗人,润州丹阳(今江苏丹阳)人。晚唐最具影响力的诗人之一,其一生不作古诗,专攻律体;题材以怀古、田园诗为佳,艺术则以偶对整密、诗律纯熟为特色。唯诗中多描写水、雨之景,后人拟之与......
复制作者 许浑
猜您喜欢

蝶恋花

形式:

槛菊愁烟兰泣露,罗幕轻寒,燕子双飞去。明月不谙离恨苦,斜光到晓穿朱户。 昨夜西风凋碧树,独上高楼,望尽天涯路。欲寄彩笺兼尺素,山长水阔知何处?

复制 晏殊 《蝶恋花》

过故人庄

形式:

故人具鸡黍,邀我至田家。 绿树村边合,青山郭外斜。 开轩面场圃,把酒话桑麻。 待到重阳日,还来就菊花。

复制 孟浩然 《过故人庄》

行香子 · 过七里濑

形式:

一叶舟轻,双桨鸿惊。水天清、影湛波平。鱼翻藻鉴,鹭点烟汀。过沙溪急,霜溪冷,月溪明。 重重似画,曲曲如屏。算当年、虚老严陵。君臣一梦,今古空名。但远山长,云山乱,晓山青。

复制 苏轼 《行香子 · 过七里濑》
类型:

宴山亭 · 北行见杏花

形式:

裁剪冰绡,轻叠数重,淡着燕脂匀注。新样靓妆,艳溢香融,羞杀蕊珠宫女。易得凋零,更多少、无情风雨。愁苦,问院落凄凉,几番春暮? 凭寄离恨重重,者双燕何曾,会人言语?天遥地远,万水千山,知他故宫何处?怎不思量?除梦里有时曾去。无据,和梦也新来不做。

复制 赵佶 《宴山亭 · 北行见杏花》

立春日酬钱员外曲江同行见赠

形式:

下直遇春日,垂鞭出禁闱。 两人携手语,十里看山归。 柳色早黄浅,水文新绿微。 风光向晚好,车马近南稀。 机尽笑相顾,不惊鸥鹭飞。

复制 白居易 《立春日酬钱员外曲江同行见赠》